Thấy sắc mặt Lục Nguyên đột nhiên thay đổi, vẻ mặt của người phục vụ kỳ quái hỏi: “Cậu sao thế? Trông như sợ hãi lắm vậy.
Lục Nguyên nuốt nước bọt ừng ực, nhìn chằm chằm người phục vụ, hỏi: “Các hội viên ở đây đều cần phải mua nhà ở Vịnh Đằng Long mới có thể tạo đúng không?”
“Đúng vậy, vả lại còn phải là nhà vườn, biệt thự, chỉ mua nhà cao tầng thì không có chuyện được đãi ngộ như vậy” Người phục vụ đáp.
Lục Nguyên chỉ cảm thấy mặt nóng bừng một trận, trong lòng nổi lên một tia xấu hổ khó tả
Nếu là như vậy, trước đó anh ta cười nhạo Lâm Thanh Diện, không phải là tương đương với việc đang châm chọc bổn Vương sao?
“Nhất định không phải như vậy, anh ta là đồ phế vật, làm sao có thể mua được biệt thự ở đây, hẳn là có nguyên nhân khác.”
Lục Nguyên tháp giọng lầm bẩm, hiện tại chỉ có thể dùng cách này để an ủi chính mình.
Suốt vài ngày tới, Tống Huyền Khanh và Hứa Quốc Hoa ngày nào cũng nói với Lâm Thanh Diện về chuyện căn nhà, buộc anh phải bán căn nhà đó, đổi sang một căn lớn hơn.
Đương nhiên Lâm Thanh Diện sẽ không đồng ý, cho nên Tống Huyền Khanh đã đi khuyến khích Hứa Bích Hoài.
Hứa Bích Hoài đã biết căn nhà Lâm Thanh Diện mua là ở vịnh Đằng Long, cho dù nó thực sự chỉ là căn nhà một phòng thì chắc chắn cũng không thể bán.
Cho nên cô làm ngơ trước những lời nói của Tống Huyền Khanh, coi bà ta như không khí.
Thấy hai người không nghe lời mình,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-troi-cho/655619/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.