Chương 3712
Long Tuấn Hạo hơi hơi gật đầu, ánh mắt nhìn về phía Đức Khánh gắt gao.
Từ sau khi Đức Khánh đến nơi này, rất nhiều thế lực đều đã đi lùi về phía sau mấy bước, nhường lại vị trí của mình.
Bọn họ cũng không hề xem Đức Khánh là người lãnh đạo.
Mà là vì đám người này không muốn chịu tội oan ức thay cho Đức Khánh.
Nếu như nói về phương diện chiến đấu, có lẽ bọn họ thật sự không hề e ngại.
Nhưng người đầu tiên ra tay chắc chắn phải là Đức Khánh.
“Tôi không hề nhìn thấy Cao Kình Thiên.”
Đức Khánh đối mặt với Long Tuấn Hạo mấy giây, sau đó bình thản nói chuyện.
“Ông đây không muốn nói nhảm với ông làm gì.”
Long Tuấn Hạo nâng lên thanh cương đao lần nữa, trong mắt anh ta tràn ngập uy hiếp.
Trong lòng Đức Khánh chợt rét lạnh, ông ta có thể thấy rõ Long Tuấn Hạo quả thực không có ý muốn đùa giỡn.
“Hừ!”
Đức Khánh nhỏ giọng thở ra một hơi, sau đó cúi đầu nhìn xem thời gian một chút.
“Tôi nói thật, trước mắt tôi vẫn chưa bắt được cậu ta.”
“Cậu ta chạy vào rừng rậm nguyên thủy của Nam Cương, người của tôi đang đuổi theo giết chết cậu ta.”
“Nhưng trước mắt vẫn chưa có tin tức gì truyền về.”
Nhưng lời Đức Khánh quả thực là sự thât, nhưng mà chưa chắc Long Tuấn Hạo tin tưởng ông ta.
“Đi con mẹ ông!”
Long Tuấn Hạo trực tiếp chĩa thẳng mũi đao về phía trước, chỉ vào Đức Khánh chửi như tát nước.
Trong lòng Đức Khanh nổi lên cơn giận dữ, dõi mắt nhìn khắp khu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-re-hien/377740/chuong-3710.html