Chương 3612
Vu Chính Bình điên cuồng la hét và đập bàn dữ dội.
“Trước khi mắng người khác ngu ngốc tôi mong ông nhìn lại chính mình là người như thế nào đi đã.”
“Ông không thèm phân biệt đúng sai đã lên mặt chửi bới thì được xem là loại người gì hả?”
“Cuối cùng thì đến kẻ ngốc ông cũng chẳng bằng.”
Cao Phong không bỏ qua mà lập tức phản bác.
“Anh! Đồ khốn kiếp!”
“Mẹ kiếp anh thử nói lại lần nữa xem!”
Vu Chính Bình kích động nghiến răng nghiến lợi chửi bới.
“Vậy ông cứ nghe cho cẩn thận. Trong lòng tôi, Vu Chính Bình ông còn không bằng một kẻ ngốc.”
Cao Phong cười nhạt, lập tức châm điếu thuốc đáp.
“Anh! Anh!”
Vu Chính Bình suýt nữa phun ra một ngụm máu.
“Tôi nói cho Cao Phong anh biết! Hiện tại anh chỉ là cấp tá, anh phải tuân theo mệnh lệnh!”
“Mặc dù Tam Giác Vàng là của anh, nhưng trong trận này anh tổn thất đến mấy ngàn người, anh khó mà chịu nổi trách nhiệm!”
“Trong chuyện này, hoặc là anh đưa ra lời giải thích hợp lý, hoặc là anh cứ tự sát mà đền tội đi!”
Vu Chính Bình không ngừng vỗ bàn, trong miệng gầm lên.
“Cao Phong tôi làm việc, dựa vào đâu còn phải báo cáo với Vu Chính Bình ông?”
“Hãy nghe cho kỹ đây, những người lính đó là của tôi, trận chiến cũng là do tôi đánh.”
“Về phần đánh như thế nào, đó là chuyện của tôi, ông không có tư cách xen vào.”
“Hoặc là ông tới đánh, hoặc là ông cứ ngoan ngoãn xem tôi đánh.”
“Tóm lại, ông thích thì cứ tới, không tới thì đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-re-hien/377640/chuong-3610.html