Chương 3524
Nhưng lúc này đây, tất cả gánh nặng đều đang đặt trên vai của một cậu trai trẻ mới được hơn hai mươi tuổi.
Trong lòng ông Trần áy náy khôn xiết trộn lẫn với cảm động vô cùng, trăm mối cảm xúc ngổn ngang trong cõi lòng.
“Thống úy Phong, Trần Thiên Tung tôi đây, tại lúc này, chờ đợi cậu chiến thắng trở về!”
Ông cụ vừa dứt lời bèn cúi đầu chào thật sâu về hướng xe của nhóm ba người Cao Phong.
“Soạt soạt soạt!”
Lâm Thừa Khải, và cả bốn vị tướng, hai thống úy, đồng loại cúi mình chín mươi độ.
Lễ nghi trong quân đội, giơ tay chào đã là lễ nghi cao quý nhất.
Nhưng ông Trần lại muốn dùng phương thức này để biểu đạt sự kính trọng của mình đối với Cao Phong.
Ba trăm chiến sĩ tinh nhuệ đứng làm hai hàng, đồng loạt giơ tay ngang mày, cả người nghiêm trang thẳng tắp.
“Ầm ầm ầm!”
Ba chiếc xe khởi động, dưới sự che lấp của màn đêm mà bon bon chạy về phương xa.
Gió đêm quét ngang, chiếc lá bám trên cành cây thong thả buông lơi chạm đất.
Gió hiu hiu thổi, dòng nước sông êm đềm trôi.
Người tráng sĩ xuất chinh, biết khi nào quay về?
Ông cụ Trần chậm rẫi đứng thẳng, nhìn theo bóng chiếc xe chở Cao Phong càng lúc càng đi xa.
“Lịch sử Việt Nam gộp lại cũng phải hơn năm ngàn năm văn hóa.”
“Có vô số chiến sĩ nghiêm trang canh gác trước cột mốc biên giới, cúc cung tậm tụy đến tận lúc chết mới thôi.”
“Có vô số chiến sĩ hai nước, lấy cái chết của mình để bảo vệ trăm ngàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-re-hien/377552/chuong-3522.html