Chương 3472
Còn ông cụ Cao cho người ta một loại cảm giác kiên cường anh dũng, cứng rắn, mạnh mẽ, công bằng.
Đương nhiên còn có một đứa nhỏ nữa.
Trên mỗi bức ảnh chụp, bức nào cũng đều có đứa trẻ này.
Đứa bé ăn mặc sạch sẽ, toàn bộ đều là quần áo được cắt may thủ công.
Vừa nhìn là biết được làm từ chất liệu cao cấp, thoạt nhìn giống như bộ dáng của một cậu chủ nhỏ vậy.
“Đây là tôi hả?”
Cao Phong nhìn người trên ảnh chụp, anh khẽ cười một tiếng rồi hỏi.
“Đúng vậy, đây là con.”
“Đây là đây là những ảnh chụp lúc con trước ba tuổi, sau này lại rất ít khi chụp.”
“Ông cụ Cao nói, chụp ảnh sẽ lưu lại vẻ trạng thái tốt đẹp của con người lúc đó lên trên ảnh chụp, mỗi một lần chụp ảnh thì sẽ lưu lại một ít.”
Lâm Thục Lan cũng cười rồi giơ tay lau nước mắt một chút.
Cao Phong xem từng tấm từng tấm một, trên mặt anh lại tràn đầy vẻ tưởng nhớ.
Cao Phong nhỏ trên ảnh chụp, có lúc thì đang cười to, có lúc thì lại làm bày ra biểu cảm kỳ quái.
Nhưng mà cậu bé rất hạnh phúc.
Anh cũng có thể nhìn thấy được sự cưng chiều đối với Cao Phong từ trong mắt của hai vợ chồng Lâm Thục Lan.
Rốt cục Cao Phong cũng tin rằng, sau này Lâm Thục Lan không thương yêu anh là thật sự có khó khăn gì khó nói!
Bọn họ đã cưng chiều anh lúc còn nhỏ biết nhường nào, sao bọn họ lại có thể không yêu thương anh được chứ?
“Kình Thiên à! Ông cụ Cao nói,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-re-hien/377500/chuong-3470.html