Chương 3456
Đúng là nhờ những chiến sĩ nhà họ Cao chết trận mới có thể bảo vệ để những người còn lại có cuộc sống bình yên hạnh phúc.
Mà nước Việt Nam cũng giống vậy.
Nhất định phải có người canh giữ biên cảnh, không cho trộm cắp đột kích mới có thể bảo vệ mảnh đất này an ổn hài hòa.
Cho nên, mấy ngày nay Cao Phong vẫn luôn tự hỏi, cuối cùng anh cảm thấy mình vẫn nên đi một chuyến mới phải.
“Cậu Phong! Cậu đã chắc chắn sao, cậu đã quyết định rồi à?” Lâm Vạn Quân không khuyên nhủ, mà dùng giọng điệu nghiêm túc hỏi anh.
Lúc này Cao Phong không hề do dự chút nào, lập tức gật đầu.
“Được! Vậy tôi cũng không dám nhiều lời khuyên nhủ.”
“Bây giờ cậu Phong đã thật sự trưởng thành, có quyền quyết định đường đi của chính mình.”
“Nhưng tôi muốn nói với cậu rằng, nếu cậu một hai phải đi, vậy nhất định không được đến Tây Vực! Nếu ông Trần cho cậu đi Tây Vực, cậu nhất định không được đi! Có được không?”
Lúc ông Lâm nói đến đây, vẻ mặt và giọng điệu đều rất nghiêm túc.
Hơn nữa thậm chí Cao Phong còn có thể cảm nhận được giọng điệu Lâm Vạn Quân giống như mang theo chút cầu xin.
“Chuyện này… Vì sao chứ?”
Cao Phong khẽ nhíu mày, hỏi: “Theo cháu được biết, năm đó ông nội của cháu đã trấn thủ ở Tây Vực mà?”
“Đúng vậy! Năm đó tướng Cao đã trấn thủ ở Tây Vực!”
Lâm Vạn Quân nói đến đây, trong mắt tỏa ra vô số tua tự hào, nói tiếp: “Năm đó trong một trận chiến ở Tây Vực,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-re-hien/377484/chuong-3454.html