Mạnh Viễn Minh biết rõ tính cách của Lâm Thái Hùng ngang ngược cỡ nào, cho nên than nhẹ một tiếng, thực sự không dám nói gì thêm. Xem ra, hôm nay chỉ có thể không công mà lui. Liễu Tông Trạch khẽ nhíu mày, trong lòng buồn bực, thực sự muốn cưỡng ép mang Lâm Thái Hùng đi. Nhưng do dự mấy giây, vẫn nghiến răng từ bỏ. Anh ta chuẩn bị, ngày mai lại trở lại một chuyến. Nếu Lâm Thái Hùng vẫn không đồng ý, vậy thì đừng trách anh ta không từ thủ đoạn. Vì khiến Lâm Vạn Quân khôi phục, cho dù anh ta làm ra chuyện gì, anh ta cũng không hối hận. “Cô gái, cô có chuyện gì sao?” Ngay sau đó, bỗng nhiên bên ngoài truyền tới một giọng nói. Liễu Tông Trạch nghe ra được, đây là giọng hai vệ sĩ anh ta dẫn tới. “Tôi tìm cha tôi!” “Các anh là ai? Vì sao lại ở đây?” Ngay sau đó, một giọng nữ thanh thúy êm tai truyền tới. Nghe thấy giọng nói này, Liễu Tông Trạch không nhịn được sửng sốt “Con gái của mình trở về sao?” Lâm Thái Hùng vốn say khướt đột nhiên ngồi thẳng người, trong mắt xuất hiện vui sướng. Ngay cả say rượu, cũng lập tức biến mất đi không ít. “Các người nhanh đi đi, con gái tôi về rồi.” Lâm Thái Hùng đỡ ghế đứng dậy, thúc giục Mạnh Viễn Minh. Mà Mạnh Viễn Minh vốn định rời đi, liếc mắt nhìn Liễu Tông Trạch một cái, trái lại không định rời đi. Rất nhanh, cửa phòng mở ra, một người phụ nữ đội mũ che nắng tiến vào. Người phụ nữ này không chỉ đội mũ che nắng che nửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-re-hien/377474/chuong-3444.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.