Chương 3417
Từng tiếng xin lỗi vang lên bên tai. Kiều Thu Vân nở nụ cười thê lương, bà chờ tiếng xin lỗi này đã gần bốn mươi năm, bà hy vọng một ngày nào đó, người nhà họ Kiều có thể hoàn toàn tỉnh ngộ, sau đó xin lỗi mình một cách chân thành. Song không ngờ họ lại làm ác đến cùng, mãi tới khi sắp bị Cao Phong đuổi ra khỏi thành phố Hà Nội, họ mới chịu nói lời xin lỗi. Quả thực là đáng buồn, đáng tiếc lại đáng giận!
“Buông tôi ra!” Kiều Thu Vân cắn răng, hất tay người phụ nữ trung niên kia ra, sau đó xoay người đi ra ngoài cửa.
Người nhà họ Kiều gào thét khóc lóc ở sau lưng, Kiều Thu Vân đều mắt điếc tai ngơ. Họ nói Kiều Thu Vân không nể tình xưa, nhưng Kiều Thu Vân có tình xưa nào mà nể? Bà sống không có tôn nghiêm ở nhà họ Kiều mười mấy năm, chỉ cần người nhà họ Kiều đối xử tốt với bà được một lần thì bà sẽ nể tình xưa. Nhưng không có một lần nào hết! Trong lòng Kiều Thu Vân chỉ có thù hận, thế nên cái gọi là “nể tình xưa” nghe nực cười biết mấy!
Ngoài cửa, một đoàn xe thật dài đã đỗ ở đó. Cao Phong đứng trước chiếc xe đầu tiên, im lặng hút thuốc. Còn Kim Tuyết Mai ngồi trên ghế lái phụ nói chuyện với Cao Phong. Mấy trăm người đàn ông áo đen chia nhau đứng hai hàng bên cạnh xe, cũng im lặng chờ đợi. Kiều Thu Vân và Kim Ngọc Hải đỡ nhau bước ra ngoài cửa trong tiếng van xin của người nhà họ Kiều và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-re-hien/377445/chuong-3415.html