Chương 3394
“Cho người tới ngoại ô thành phố Hà Nội, chờ tin tức của tôi.”
Cao Phong không nói những lời vô nghĩa, trực tiếp nói thẳng vào điện thoại.
“Vâng, anh Phong.” Đầu bên kia điện thoại lập tức đáp lại, sau đó ngắt cuộc gọi.
Ngoại ô thành phố Hà Nội.
Hôm nay thời tiết khá ổn, bây giờ đã là 8 giờ sáng rồi.
Mặt trời đã lên cao quá đỉnh đầu, ánh nắng ấm áp có chút chói mắt kia chiếu lên làn nước trên mặt biển, thoạt nhìn sóng nước lấp lánh.
Vùng ngoại ô này hôm nay không hề ít người, có rất nhiều cô bé cậu bé đang chơi đùa vui vẻ ở đây.
Liễu Tông Trạch đã tới chỗ này trước một bước, ngồi xếp bằng bên cạnh bờ biển, một vài két bia đặt ngay cạnh anh ta.
Mặt anh ta hướng về bờ biển, trong tay cầm lon bia, trong đầu nghĩ ngợi nhiều chuyện.
“Sao vậy, đang uống rượu giải sầu à?”
Đúng lúc này có một giọng nói truyền tới.
Liễu Tông Trạch sửng sốt, vội vàng buông lon bia trong tay ra muốn đứng lên.
“Không sao đâu, cậu cứ ngồi đi, giữa chúng ta không cần khách sáo như vậy.”
Cao Phong chậm rãi ngồi xuống, tiện tay cầm một lon bia lên mở ra cụng lon với Liễu Tông Trạch.
Hai người không ai nói chuyện, cứ như vậy nhìn mặt biển ở phía xa.
Từng làn sóng xô nhau giống như vĩnh viễn không biết mỏi mệt, không ngừng tạt vào bờ biển, bị hòn đá ngăn lại vỡ tan, dừng một lát lại lần nữa ngóc đầu trở lại.
Cao Phong nhìn phong cảnh xung quanh chỗ này, trong lòng có chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-re-hien/377422/chuong-3392.html