Chương 3389
Cao Phong lạnh giọng hừ một tiếng, nới lỏng cổ áo, hỏi.
“Tôi cũng không biết. Nhưng tôi đoán có lẽ cậu ta đã đến ngồi một lát ở nơi mà trước đây từng ở với Cao Mỹ Lệ. Thằng nhóc này đa sầu đa cảm, là người trọng tình cảm, còn cả cái tính nhớ người cũ.” Long Tuấn Hạo nghĩ một lát rồi nói.
“Được rồi, tôi biết rồi.”
Cao Phong có phần buồn bực cúp điện thoại.
Từ lúc trở về Thành phố Hà Nội đến giờ, thằng nhóc Liễu Tông Trạch liền biến mất dạng, không nhìn thấy người.
Cao Phong có thể hiểu được tâm trạng của Liễu Tông Trạch, hoài niệm những chuyện trong quá khứ.
Chuyện thế này, Cao Phong cũng đã từng làm.
Trước đây, lúc giữa anh và Kim Tuyết Mai vẫn còn hiểu lầm nhau sâu sắc, Cao Phong cũng thường xuyên một mình đến quán mỳ mà bọn họ từng ở lại, ăn một bát mỳ ở đó.
“Thằng nhóc này, một mình đau lòng thì có tác dụng gì chứ? Cậu đến tìm tôi thì không phải không cần đau lòng nữa rồi sao?”
Cao Phong tự lẩm bẩm nói chuyện vài câu, sau đó cầm lấy chìa khóa xe, đi ra ngoài.
Chín giờ tối, Cao Phong lái xe trở về biệt thự ở núi Bồng Thiên.
Dường như anh đã tìm hơn nửa cái Thành phố Hà Nội này nhưng cũng không tìm thấy tung tích của Liễu Tông Trạch.
Hỏi người khác thì người khác cũng nói là không gặp.
Chuyện này khiến trong lòng Cao Phong bực bội vô cùng, hơn nữa là cảm giác không có chỗ để dùng sức.
“Bỏ đi, trước tiên không lo nữa.”
Cao Phong ngòi vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-re-hien/377417/chuong-3387.html