Chương 3317
Nhưng đối phương lại là Lâm Thừa Khải tay cầm con dấu Tổng tư lệnh, bây giờ lời anh ta nói chính là lời ông Trần nói.
Ai có thể bắt tội anh ta được?
“Ông à, chút tủi nhục này, ông cứ chịu trước đi.”
“Một ngày không xa, tôi sẽ bắt anh ta tự mình xoay người nhặt lệnh bài lên, hai tay dâng lên cho ông.”
Biểu cảm của Cao Phong vẫn không thay đổi, nhưng giọng điệu thì vô cùng kiên định.
Diệp Thiên Long đột ngột trừng to mắt, nhìn Cao Phong hơn mười giây rồi mới chầm chậm gật đầu.
“Ha ha, có chút dũng khí.”
Lâm Thành Khang cười nhạt một tiếng, kéo cửa kính xe lên.
Chiếc xe bọn họ đi cũng chậm rãi khởi động, đuổi kịp con xe ở phía trước.
“Cao Phong!”
Kim Tuyết Mai giằng khỏi tay nữ giúp việc của nhà họ Diệp, chạy nhanh về phía trước.
“Cao Phong, anh nghe kỹ cho em, nhớ kỹ cho em!”
Kim Tuyết Mai một bên ra sức chạy, một bên nước mắt như mưa hô to.
“Một ngày anh không trở lại, em và con sẽ chờ anh một ngày.”
“Một năm anh không trở lại, em và con sẽ chờ anh một năm.”
“Nếu anh mãi vẫn không trở lại, mẹ con em, mẹ con em sẽ ở đây chờ anh…”
Kim Tuyết Mai ở sau lưng không ngừng hô to, Cao Phong nhìn Kim Tuyết Mai ở phía sau thông qua kính chiếu hậu, trong lòng khó chịu vô cùng.
Sau đó, xe đi đến một khúc cua, Kim Tuyết Mai mới hoàn toàn biến mất khỏi tầm mắt.
Nếu anh mãi vẫn không trở lại, mẹ con em vẫn sẽ ở đâu chờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-re-hien/377345/chuong-3315.html