Chương 3169
Chẳng lẽ vết thương này trên người anh đã khiến ông ta rung động sao?
Thế nhưng, chuyện này không thể nào!
Cao Phong vừa nghĩ vừa cầm chặt chiếc áo màu đen khoác lên người.
“Phù!”
Mãi đến lúc này, hình như ông Trần chợt phản ứng lại, hai mắt chậm rãi chuyển động nhìn về phía Cao Phong. Ông ta muốn duy trì sự trấn định, nhưng lúc này lại không thể làm được…
Có một số việc không thể nói cho người ngoài biết. Thế nhưng, dù biết được bất kỳ chuyện nhỏ nào thì đều kinh hồn bạt vía, không dám nghị luận nhiều thêm.
“Cậu… cậu…” Ông Trần run rẩy vươn tay ra, chậm rãi chỉ về phía Cao Phong, hàm răng va vào nhau run lập cập.
Cao Phong càng nghi hoặc hơn, không biết có phải ảo giác của anh hay không. Anh có cảm giác ánh mắt lúc này của ông Trần rất thâm sâu, hình như đang kiêng kỵ một điều gì đó.
Ông ta kiêng kỵ ai?
Ông Trần là thống đốc quân đội, địa vị ở trên cao, đứng trên vạn người, cần gì phải kiêng kỵ ai?
Ông ta kiêng kỵ anh ư?
Chuyện này không thể nào.
“Cậu là Cao Kình Thiên… Cậu đã từng ra nước ngoài chưa?” Ông Trần trừng to mắt hỏi.
“Chưa từng ra.” Cao Phong trả lời.
“Sao có thể… sao có thể… để tôi ngẫm lại đã…”
“Năm đó ông của cậu từng ở…” Ông Trần chậm rãi dời mắt, sau đó sờ lên đầu, tựa như đang cố gắng hồi tưởng chuyện gì đó.
Nhìn thấy dáng vẻ thất thố này của ông Trần, mọi người không hiểu đầu cua tai nheo gì, bọn họ không thể nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-re-hien/377197/chuong-3167.html