Chương 3142
Ngoài việc giao người trước thì không còn cách nào khác.
Ông cụ họ Đặng chậm rãi gật đầu rồi nói: “Dẫn Kim Tuyết Mai ra đây.”
“Dạ.”
Lập tức mấy người tôi tớ nhà họ Đặng đi ra căn phòng phía sau.
Còn mấy người bên Cao Phong đều hồi hộp trong lòng.
Trong chớp mắt Cao Phong mở to hai mắt lên, người anh mong chờ đang tiến về phía trước.
Tất cả mọi việc hôm nay, tất cả những máu tươi giết chóc này đều là vì muốn được nhìn thấy Kim Tuyết Mai.
Bây giờ cuối cùng có thể nhìn thấy mặt của Kim Tuyết Mai rồi, đương nhiên Cao Phong không thể nào bình tĩnh được.
Diệp Thiên Long cũng khoát tay ý bảo hạ lệnh cho pháo thủ xe tăng nghỉ.
Cao Phong bước lên phía trước đi tới vị trí đứng đầu trong đoàn người, một tay chống quan đao và yên lặng chờ đợi.
Đợi người phụ nữ của anh…
Cách đó xa xa nhanh chóng xuất hiện vài người đang bắt một cô gái đi về phía họ với tốc độ từ từ chậm rãi.
Cao Phong mở to đôi mắt, cô gái kia không phải là Kim Tuyết Mai thì còn có thể là ai chứ?
Khuôn mặt đó, cho dù anh có nằm mơ hay cho dù đã nhiều năm trôi qua nhưng anh cũng sẽ không thể nào quên được.
Cho dù trước kia anh đã mất đi trí nhớ nhưng anh vẫn mãi không quên Kim Tuyết Mai.
“Tuyết Mai.”
Đột nhiên Cao Phong tiến lên lao về phía Kim Tuyết Mai.
Lúc này Kim Tuyết Mai đang bị nhét giẻ vào miệng, đôi mắt ngân ngấn lệ lướt nhìn về phía Cao Phong.
Giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-re-hien/377170/chuong-3140.html