Chương 3104
“Giữa chúng tôi còn một trận chiến nữa.”
“Chờ tôi khỏe lại rồi tôi sẽ trả cho ông.” Cao Phong và Vũ Siêu nhìn nhau vài giây, sau đó hai người nói với nhau những lời đầy ẩn ý rồi nhanh chóng lấy kiếm về.
“Được!” Vũ Siêu gật gật đầu, trực tiếp xoay người rời đi.
Có lẽ trừ hai người họ ra thì không một ai biết những lời nói đó nghĩa là gì.
Cao Phong chợt xoay người lại hít một hơi thật sâu, sau đó sải bước chân đi tới trước mặt ông cụ nhà họ Diệp.
Tất nhiên Vũ Siêu đã cố tình nương tay nên mới để lộ ra sơ hở.
Bấy giờ, Cao Phong chỉ có thể nhận lấy lòng tốt của Vũ Siêu.
Đối với một người lính mà nói, một khi Cao Phong lấy lại phong độ và bắt đầu lại một trận chiến khác với Vũ Siêu, thoải mái chiến một trận với ông ấy chính là lời cảm ơn tốt nhất.
Cao Phong đi tới vài bước lại dừng, anh vẫn thở hổn hển nhưng trong ánh mắt là sự kiên định và tin tưởng, vẻ mặt nghiêm túc đó khiến không ai dám khinh thường Cao Phong lúc này.
Cuối cùng, Cao Phong đi tới bên cạnh ông cụ nhà họ Diệp.
Ông cụ nhà họ Diệp vẫn híp mắt nhìn cả cuộc hành trình, bình tĩnh đối diện với Cao Phong như thế.
Vẻ mặt của ông tôi chẳng có gì thay đổi.
Như thể không cần biết Cao Phong thắng lợi hay thất bại vì dù thế nào nó cũng không thể ảnh hưởng đến ông ấy.
“Phập!” Thanh kiếm trong tay Cao Phong cắm phập xuống đất.
Tiếng gió gào thét thổi bay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-re-hien/377132/chuong-3102.html