Chương 3102
Bấy giờ, ông cụ nhà họ Diệp như một con bò tót đã nhìn thấy miếng vải đỏ, càng khuyên thì ông tôi lại càng trở nên nóng nảy, như thể hận không giết chết Cao Phong được ngay lập tức.
“Vũ Siêu, cậu còn chờ đợi cái gì nữa?” Ông cụ nhà họ Diệp đột nhiên hét to.
“Dạ vâng.” Vũ Siêu vội vàng lên tiếng trả lời, sau đó lao thẳng về phía Cao Phong.
Mọi người lập tức trợn tròn hai mắt nhìn.
Với sức mạnh của Vũ Siêu, nếu như ông tôi muốn đánh ngã Cao Phong ngay lúc này thì có thể nói là dễ như trở bàn tay!
“Bốp!” Vũ Siêu vung thêm một cú đấm, Cao Phong liên tục rút lui.
Thậm chí thanh kiếm trong anh còn không có cơ hội để nhấc lên.
“Bốp! Bốp!”
Vũ Siêu lại đột nhiên giơ chân lên đá thật mạnh vào cánh tay của Cao Phong.
Gặp phải đòn tấn công mạnh mẽ, Cao Phong lại không thể kiểm soát được, nhanh chóng ngã xuống.
Vũ Siêu thì lại không cho Cao Phong ngã xuống, xoay người lên gối, giơ chân đá thêm mấy cú nữa.
“Bốp bốp!” Âm thanh đó cứ vang lên không ngừng, Cao Phong vụ Vũ Siêu đè ra đánh như con không đẻ.
Bấy giờ, Cao Phong chẳng khác gì cái bao cát đứng đó để chịu những đòn đấm từ tay Vũ Siêu.
Vũ Siêu không tấn công hết sức, thế nhưng tốc độ của ông tôi lại nhanh đến lạ.
Cuối cùng, dường như Cao Phong đã từ bỏ việc tấn công, mặc cho Vũ Siêu không ngừng đấm đá vào người mình.
Trong mắt những người xung quanh đứng xem, Cao Phong của lúc này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-re-hien/377130/chuong-3100.html