Chương 3099
Bây giờ lại phải đối đầu với Vũ Siêu thì anh phải lấy niềm tin và hi vọng để đánh à?
—-
“Bây giờ cậu vẫn có cơ hội chủ động nhận thua để tránh trường hợp lát nữa nắm đấm không có mắt, xảy ra chuyện gì đó không hay.” Ánh mắt ông cụ nhà họ Diệp vẫn bình thản nhìn Cao Phong, giọng điệu có vẻ trêu tức.
Trong lòng Cao Phong dâng lên cảm giác lạnh lẽo.
Thì ra tất cả những điều này đều là kế hoạch của ông tôi.
Đầu tiên là để một đám hộ vệ nhà họ Diệp mài mòn thể lực và sức chiến đấu của anh rồi mới cho cận vệ bên cạnh mình ra tay hòng cho anh một kích trí mạng.
Tính toán hay ho thật!
Đúng là con cáo già sống lâu thanh tinh!
Năm đó ông tôi đã cử người đuổi giết mẹ Kim Tuyết Mai thì cũng không phải là một người hiền lành nhân từ gì cho cam.
Mấy lão già này, chẳng có một người nào là quả hồng mềm dễ nắn bóp.
“Tôi sẽ không nhận thua.”
Cao Phong cắn chặt răng, trả lời từng chữ một.
“Thế cậu có dám đánh một trận với Vũ Siêu không?” Ông cụ nhà họ Diệp hờ hững hỏi.
“Thế thì chiến một trận! Tới đi!”
Cao Phong đột nhiên lui về phía sau vài bước, căm tức nhìn Vũ Siêu.
“Ông chủ, tôi đi đây.” Vũ Siêu xoay người cúi xuống chào ông cụ nhà họ Diệp.
Ông cụ thoáng do dự vài giây rồi chậm rãi giơ tay ra vỗ vai Vũ Siêu hai cái.
“Hả?” Vũ Siêu sửng sốt, vội vàng ngẩng đầu lên nhìn về phía ông cụ nhà họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-re-hien/377127/chuong-3097.html