Chương 3014
“Đậu mía, mày dám nổ súng thật sao?” Tên đầu trọc chửi ầm lên. Nhưng mắng xong, đám người này rõ ràng nao núng, chậm rãi lùi về sau, dần dần lên xe. Chỉ cần là người ở Hà Nội thì không thể không biết núi Bồng Thiên này có bối cảnh gì. Mười mấy chiến sĩ đồ đen cùng với các chiến sĩ trên núi thấy cảnh này, cuối cùng cũng thả lỏng cảm xúc. Vừa rồi họ đều dồn hết lực chú ý qua bên này. Bây giờ thấy vụ việc đã được giải quyết, họ cũng đều yên tâm. Mười mấy chiến sĩ cũng xoay người lên núi.
“Bên ngoài đã xảy ra chuyện gì à?” Kim Tuyết Ngọc mặc đồ ngủ, đứng ở cửa biệt thự hỏi.
“Không có việc gì đâu chị Tuyết Ngọc, bên dưới có người say rượu gây sự, chúng tôi đã đuổi chúng đi rồi. Chị nghỉ ngơi sớm đi, chúng tôi sẽ xử lý.” Một chiến sĩ áo đen vội nói.
“Ừ, các anh vất vả.” Kim Tuyết Ngọc ngáp một cái rồi xoay người vào nhà.
Dưới núi.
“Mẹ nó! Không cần chúng mày ra vẻ, sớm muộn gì núi Bồng Thiên cũng sẽ bị tiêu diệt!” Tên đầu trọc lên xe, quay đầu lại mắng một câu.
Sắc mặt chiến sĩ áo đen lạnh lẽo, đột nhiên xoay người lại. Đúng lúc này, chiến sĩ bỗng cảm thấy bên eo đau nhói như thể bị kim đâm trúng.
“Thứ gì vậy?” Chiến sĩ theo phản xạ muốn chạm vào, nhưng còn chưa kịp đụng vào thì bỗng trước mắt tối sầm, ngã gục xuống đất, mất hết ý thức.
“Đội trưởng?” Mấy chiến sĩ đằng sau lập tức hoảng hốt, vội vàng muốn tiến lên đỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-re-hien/377042/chuong-3012.html