Chương 2943
Gió lạnh thổi qua, cảnh còn người mất.
Đúng như vậy, thế sự vô thường.
Cao Phong chà xát hai má, ngẩng đầu nhìn về phía ảnh chụp của ông cụ Cao, trên mặt tươi cười tràn đầy vẻ thê lương.
Trong lòng càng cô đơn hơn.
Đau khổ trong cuộc sống cùng lắm cũng chỉ như thế này mà thôi.
Cây muốn lặng mà gió chẳng muốn ngừng, con cháu muốn chăm sóc mà người thân đã không đợi nổi.
Cháu áo gấm về làng, vinh quang quay về.
Nhưng ông lại không còn trên đời này nữa rồi…
“Đùng đùng!”
Bên ngoài vang lên một tiếng sấm, chấn động đến điếng tai.
Ngay sau đó liền vang lên tiếng mưa rào rào rào.
Từng trận sấm vang lên, những hạt mưa lại nhanh chóng trở nên dày đặc hơn.
Vừa nãy trăng sáng vẫn treo cao, vậy mà trong nháy mắt lại mưa to như trút nước.
Thành phố Đà Nẵng là thành phố ven biển, mưa khá nhiều, thời tiết lại thay đổi thất thường nên như thế này thật ra cũng là chuyện bình thường.
Cao Phong đang trầm tư suy nghĩ thì bị tiếng sấm làm cho bừng tỉnh, anh chậm rãi đứng lên rồi đóng kín cửa sổ trong nhà thờ tổ lại.
Ngoài cửa sổ sấm vang lên từng trận, mưa to như trút nước.
Giống như ngay cả ông trời cũng nhìn thấy máu tanh dữ tợn của ngày hôm nay, cho nên đổ mưa to một trận, muốn tẩy rửa hết những chuyện vụn vặt này trên trần thế.
Chỉ có điều Cao Phong biết, sau khi mưa to gột rửa chắc chắn sẽ nghênh đón một cuộc sống hoàn toàn mới.
“Ông nội, thật ra cháu biết, tuy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-re-hien/376972/chuong-2942.html