Chương 2874
Nhìn thấy Vũ Hoàng Minh đã bị mất một cánh tay, lúc bước đi còn không được tự nhiên, Vũ Hoàng Lê lại càng đau lòng hơn.
Dù sao nói thế nào đi chăng nữa, Vũ Hoàng Minh cũng là con trai của ông.
Nếu như Vũ Hoàng Lê là cái loại máu lạnh ngay cả con trai cũng không cần, ông làm sao có thể trung thành và tận tâm với Cao Phong như vậy? Con người cũng chính là bởi vì có tình cảm, vì thế nên mới có thể gọi là con người.
“Cha, con không sao. Con bây giờ đã lớn rồi,”
Vũ Hoàng Minh thở dài một hơi, cũng ôm chặt lấy Vũ Hoàng Lê.
Vũ Hoàng Minh của ngày xưa đừng nói đến ôm Vũ Hoàng Lê.
Ông nói Vũ Hoàng Minh một câu, anh ta cũng phải cãi lại hơn mười câu.
Vũ Hoàng Minh ngày đó quả thực hết sức phản nghịch.
Hiện tại thật sự đã thay đổi rất nhiều.
Cao Phong chậm rãi thu hồi lại ánh mắt, vẻ mặt bình tĩnh nhìn Cao Anh Hạo.
“Chuyện cũng chúng ta cũng nên tính toán rồi nhỉ.”
Chỉ một câu nói đã khiến cho sắc mặt của Cao Anh Hạo lại một lần nữa bị dọa đến mức trắng bệch không thôi.
“Bảo vệ tôi! Bảo vệ tôi!”
Cao Anh Hạo kéo hai binh sĩ nhà họ Cao đến che ở trước người, âm thanh run rẩy nói.
“Không muốn chết thì lùi ra đằng sau, muốn chết thì cứ tiếp tục lên!”
Long Tuấn Hạo đưa tay kéo rách mảnh vải chỗ chân bị thương, quát về phía trước.
Trong nháy mắt, vô số binh sĩ nhà họ Cao đều không chút do dự nào mà tản ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-re-hien/376903/chuong-2873.html