Chương 2716
“Tông Trạch, anh đừng bắt em phải kể nữa, em không muốn phải nghĩ về đoạn hồi ức đấy nữa, em không muốn sống nữa. Hu hu hu.”
Cao Mỹ Lệ nói đến đây, bỗng nhiên dừng lại, sau đó ôm lấy bả vai của Liễu Tông Trạch khóc thút thít.
“Được được, không nói nữa, không nói nữa.”
Liễu Tông Trạch ôm Cao Mỹ Lệ vào trong lồng ngực nhẹ nhàng vỗ về, sau đó chậm rãi quay đầu lại nhìn Cao Phong.
“Anh có điều gì muốn nói không?”
Cao Phong than nhẹ một tiếng, sau đó mở miệng hỏi:” Cậu có tin tôi không?”
“Tôi tin anh, tôi tin cái con mẹ anh đấy!”
“Anh có dám thừa nhận không? Anh nói cho tôi biết, những vết thương trên mặt Cao Mỹ Lệ từ đâu mà có hả?”
“Chẳng lẽ do cô ấy tự đánh mình hay sao?” Liễu Tông Trạch đột nhiên rống lên một tiếng.
Cao Phong nghe vậy lại lần nữa cau mày lại, sau đó trầm giọng nói:” Là tôi đánh.”
“Ha ha, là anh đánh, anh nói cho tôi biết, không có chuyện gì anh đánh cô ấy làm gì hả?”
“Nếu như cô ấy không phản kháng lại, anh có đánh cô ấy nữa không? Hả?” Liễu Tông Trạch càng nói càng phẫn nộ.
Hiện tại anh ta vẫn còn có thể nhịn không động thủ, không phải bởi vì anh ta đã bình tĩnh lại được, mà là bởi vì muốn Cao Phong đưa ra được cho anh ta một câu trả lời vừa lòng.
Thế nhưng, mỗi một câu mà Cao Phong nói ra, đều không thể khiến cho anh ta hài lòng.
“Là tôi muốn đuổi theo cậu, sau đó cô ta cứ kéo tôi lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-re-hien/376746/chuong-2716.html