Chương 2272
Vừa nói, động tác trên tay vẫn không hề ngừng lại, tiếp tục cởi nút áo của Cao Phong.
Mặc dù động tác không lưu loát nhưng xem ra khá là nghiêm túc.
Cao Phong hơi sửng sốt, cảm nhận bàn tay nhỏ bé của Phạm Thanh Nhiên của chạm cơ thể mình. Một cảm giác khác thường bỗng nhiên truyền tới.
Bàn tay nhỏ bé lạnh như băng kia cực kì linh hoạt, giống như là trứng gà nấu chín vậy.
Hôm nay, Phạm Thanh Nhiên mặc một chiếc áo khoác dài, đi một đôi tất da chân và kết hợp với đôi boots dài mày đen.
Ít đi một chút lạnh lùng, lại nhiều thêm một chút cảm giác thành thục.
Gương mặt xinh xắn, da thịt trắng nõn không tì vế. Nhìn giống như một viên ngọc trắng nõn, trơn bóng vậy.
Lúc này, ánh đèn trong phòng của khách sạn hơi mờ mờ. Hai người ở yên cùng một chỗ, khó tránh khỏi sinh ra cảm giác khó hiểu.
Hơn nữa lúc này, Phạm Thanh Nhiên rất gần Cao Phong, cho nên, mùi hương thoang thoảng trên cổ người kia cũng truyền đến mũi Cao Phong.
Mùi hương giống như là nước hoa, nhưng lại ít có cảm giác giống nước hoa mà ngược lại, lại có cảm giác cực kỳ tự nhiên, không nồng không nhạt, rất vừa phải.
Tim Cao Phong đập nhanh.
Dù sao thì anh cũng chỉ là một người đàn ông bình thường.
Yết hầu Cao Phong chuyển động lên xuống, chật vật thu hồi lại ánh mắt, hỏi: “Lau thuốc xong rồi đi luôn đúng không?”
“Ừ.” Mí mắt Phạm Thanh Nhiên rủ xuống, đôi hàng lông mi dài khẽ run run.
Cao Phong cắn răng, đẩy bàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-re-hien/376302/chuong-2272.html