Chương 1837
“Cậu Phong, chúng ta…” Khổng Duệ Chí suy nghĩ một chút, ánh mắt vô tình hay hữu ý nhìn về khu vực phế thải.
“Không sao, đừng nóng nảy.” Cao Phong suy nghĩ một chút nói.
Nếu bây giờ nên tìm khối đá vứt đi của Thương Tuấn Hồng chắc chắn sẽ bị mọi người nhìn thấy.
“Thầy cắt, xin thầy hãy lấy cho tôi hai viên đá này.” Cao Phong nói với thầy cắt đá.
Thầy cắt đá liếc mắt một cái là nhận ra Cao Phong, dù sao trước đó Cao Phong mở ra khối ngọc sợi vàng lớn như vậy.
Nhưng sau đó mới biết, khói ngọc đó là do mọi người nhìn nhầm, làm Thương Tuấn Hồng bị lừa một lần.
Trong mắt thầy cắt đá thì Cao Phong lễ phép trầm ổn hơn Thương Tuấn Hồng rất nhiều,ánh mắt ông ta cũng dễ chịu hơn khi nhìn về phía Cao Phong.
Cho nên ông ta cũng đối xử tốt với Cao Phong hơn.
“Cậu chờ một chút, bây giờ chúng ta cắt đá trước đã!”
Thầy cắt đá chà xát bàn tay, sau đó khởi động máy cắt và đặt khối nguyên thạch bé đó lên.
Cao Phong đoán trọng lượng của khối nguyên thạch bé trong tay, rồi chuẩn bị chờ khi cắt hai khối đá lớn kia thì sẽ cắt khối nhỏ này.
Quá trình cắt đá cũng nhanh, và rát nhanh phần giữa của nguyên thạch đã xuất hiện.
Khói nguyên thạch này coi như bị cắt hỏng vì bên trong không có gì cả.
Mặc dù nó không phải là khối nguyên thạch bình thường nhưng bên trong nó bị loang lổ và trông giống như một viên đá bị axit ăn mòn vậy.
Mà những người đi đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-re-hien/375867/chuong-1837.html