Chương 1722
Nhiều thực phẩm nhập khẩu như vậy, ít nhất cũng cần hơn hai triệu đồng, tuyệt đối không phải là con số mà Cao Phong có thể tưởng tượng.
“Tôi không đói bụng, cảm ơn anh.” Lâm Hướng San cũng không thèm nhìn, cô ta trực tiếp từ chối Lê Tiểu Quyền.
“San San, sao em lại không đói bụng được chứ, hay là em không thích mấy thứ này?”
“Em cứ nói cho anh biết em muốn ăn cái gì, anh sẽ kêu người đi mua cho em!” Lê Tiểu Quyền vung tay lên và nói.
Lâm Hướng San dừng một chút, cô ta bỗng nhiên nói: “Tôi muốn ăn bò bít-tết, anh có không?”
Một câu được nói ra, rất nhiều người ở trong toa hành khách đều cười khúc khích.
Mà cả người của Lê Tiểu Quyền, cũng lập tức ngẩn ngơ ngay tại chỗ.
Ăn bò bít-tết trên xe lửa, đây không phải là một trò đùa hay sao?
Không nói đến việc trên chuyến xe lửa này không có đầu bếp người Tây, mà cứ coi như là có thì cũng không có ai có thể mua được!
“Khụ khụ, San San, chờ đến khi tới thủ đô, anh sẽ dẫn em đến nhà hàng món Tây ngon nhất để ăn bò bít-tết, ở trên xe lửa nhất định là không có món này.” Lê Tiểu Quyền giải thích.
“Vậy thôi quên đi, hiện tại tôi chỉ muốn ăn bò bít-tết.” Lâm Hướng San nhàn nhạt nói.
Cô ta vốn chướng mắt sự kiêu ngạo quá mức của Lê Tiểu Quyền, cho nên cô ta cố ý đưa ra một vấn đề khó giải quyết như vậy cho anh ta, sao cô ta có thể thực sự đi ăn bò bít-tết với anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-re-hien/375752/chuong-1722.html