Chương 1709
Chỉ trong một lát, máu tươi trong miệng của Cao Bằng đã chảy xuống chăn của giường bệnh, toàn thân anh ta đau nhức run rẩy.
“Phốc!”
Cao Bằng phun ra một ngụm máu tươi và một cục máu to, chắc cục máu dó đó chính là lưỡi của anh ta.
Thanh niên áo đen kia thả Cao bằng ra, sau đó cất dao găm đi rồi đứng sang một bên.
Còn Cao Bằng run rẩy đau khắp người, trên mặt anh ta trắng bệch, mồ hôi và máu tươi liên tục chảy xuống giường.
“Hóa ra cắt lưỡi tự tử cũng không chết được,không có lưỡi cậu vẫn sống được à?”
Cao Phong lạnh nhạt nhìn Cao Bằng, trong mắt anh không có sự thương xót, mà chỉ có niềm vui thôi.
Đó là một niềm vui sau khi báo thù xong.
Cao Bằng muốn chết thì Cao Phong sẽ không để cho anh ta chết.
Anh ta đã làm những chuyện không bằng con người như vậy, nếu để cho anh ta chết dễ như vậy không phải là đang giúp anh ta à.
“Cậu nên vui mừng vì cha cậu vẫn còn có lợi ích với tôi.”
“nếu không hôm nay tôi sẽ tra tấn cậu để trên người cậu xuất hiện một chăm vết cắt.”
Cơ thể Cao Phong hơi nghiêng về phía trước, sau đó anh lạnh lùng nhìn Cao Bằng, ánh mắt anh rất bình tĩnh.
Cả người Cao bằng run rẩy, anh ta muốn nói cái gì đó nhưng mở miệng ra không nói được câu nào cả.
“Việc này không có làm sao, cho tôi thêm một chút thời gian nữa tôi sẽ đưa cậu về đảo trung tâm ở nhà họ Cao.”
“Cậu cứ ở đây đợi tôi đi.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-re-hien/375739/chuong-1709.html