Chương 1688
“Không cần, tôi không sao đâu. Tôi chỉ cần có ăn là được mà.” Cao Phong nói xong thì ngồi vào bàn, vừa ăn được một miếng thì anh lại nói thêm: “Không được, tôi phải tìm một đội quản lý an toàn thực phẩm mới được. Nguyên liệu nấu ăn ở đây phải là nguyên liệu còn xanh tươi, tốt cho sức khỏe. Bây giờ trên hầu hết thực phẩm trên thị trường đều được tiêm thuốc kích thích hết cả rồi.”
Trần Vân Lan vừa cười vừa nói: “Hôm nay tôi sẽ sang khu bên cạnh dọn dẹp lại mảnh đất, mua một ít rau về nhà tự trồng, không sử dụng bất kì một loại phân bón và thuốc trừ sâu nào cả, vậy là chắc chắn sẽ tốt hơn rau ở trong thành phố rất nhiều lần rồi.”
Cao Phong xua tay: “Sao có thể như thế được, tí nữa tôi sẽ cho người làm mấy chuyện này.”
“Không sao đâu cậu Kình Thiên, cậu cho tôi và Tử Hàn chỗ ăn chỗ ở là chúng tôi đã thấy thỏa mãn lắm rồi. Ở đây dù có mệt mỏi thêm đi chăng nữa thì cũng dễ chịu và thanh nhàn hơn những tháng ngày còn sống ở trong nhà họ Cao nhiều lắm.” Giọng nói và vẻ mặt của Trần Vân Lan vô cùng nghiêm túc.
Động tác ăn cơm của Cao Phong cũng hơi dừng lại, sau đó anh lẳng lặng gật đầu một cái rồi nói: “Thím Lan, nếu thím thích thì cứ ở lại chỗ này đi, không có ai đuổi thím đi cả. Chắc là thím cũng hiểu tính cách của Tuyết Mai rồi nhỉ.”
Trần Vân Lan gật đầu một cách nghiêm túc: “Tôi có thể nhìn ra, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-re-hien/375718/chuong-1688.html