Chương 1497
Cố Minh Tuấn cứ như kẻ biến thái vậy, cầm một cây kim bạc chuẩn bị đâm tới tấp vào ngón tay của Lâm Vạn Quân.
Lâm Vạn Quân dĩ nhiên không để ông ta được như ý, lập tức bắt đầu dãy dụa.
“Tao đệch mợ mày!”
Cố Minh Tuấn thẹn quá hóa giận, cầm kìm nhổ đinh đập mạnh lên trán Lâm Vạn Quân.
“Âm!”
Chiếc kìm nhổ đinh làm bằng sát đập vỡ trán Lâm Vạn Quân, máu tươi chảy ồ ạt.
Lâm Vạn Quân che đầu, tức giận nhìn Cố Minh Tuấn.
“Ha ha hai Tôi nói rõ, không có sức mạnh để tức giận thì chẳng có chút ý nghĩa gì!”
Cố Minh Tuấn khẽ cần răng, kế tiếp đột nhiên lấy một cây kim thép đâm vào ngón giữa bên phải của Lâm Vạn Quân.
“A”
Lâm Vạn Quân phát ra tiếng hét thảm, ngay sau đó cần chặt hàm răng gồng mình chịu đựng.
Mười ngón tay nối liền tim, loại đau đớn khi bị ghim vào chỗ này rất khó có thể tưởng tượng.
“Đừng gấp, quen với cơn đau thì không sao.”
“Lúc nào gánh hết nổi, nói cho tôi biết tung tích về khoản tiền kia, tôi sẽ đưa ông đi bệnh viện ngay.”
Cố Minh Tuấn cười đểu, cầm kìm nhổ đinh lên, từ từ kẹp lấy nắp móng tay của Lâm Vạn Quân.
Mấy tháng không được sửa sang, móng tay của Lâm Vạn Quân rất dài, Cố Minh Tuấn không cần mất sức cũng dùng kìm nhổ đinh kẹp chính xác.
“Bây giờ tôi sắp sửa rút móng tay ông ra, tôi sẽ làm rất chậm rất chậm, để ông được trải nghiệm thật kĩ quá trình này”
“Ông hãy cảm nhận cho tốt, cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-re-hien/375527/chuong-1497.html