Chương 1440
Ít nhất thì Cao Phong cũng không tàn nhãn giống cái tên Mộ Dung Hạo kia, không đuổi tận giết tuyệt Chương Võ Trạch.
“Cao Vũ, cậu xuống đài trước đi.”
Miêu Chính Vũ quay sang nói với Cao Phong.
Cao Phong khẽ gật đầu, sau đó mới rời bước đi xuống phía hậu đài.
Vừa mới đi được hai bước thì thân thể anh lại đột nhiên chấn động, mọi người xung quanh đều kinh ngạc nhìn theo động tĩnh của anh.
Cao Phong đứng im tại chỗ vài giây, sau đó lại tiếp tục chậm rãi nâng bước đi xuống dưới đài.
Rất nhiều người đều treo đầy vẻ nghi hoặc trên khuôn mặt, hoang mang không biết Cao Phong bị làm sao.
Mà Nam Phương Minh Nguyệt lại là một người vô cùng nhạy bén và tỉnh tế, vừa nhìn thấy dáng vẻ của Cao Phong, trong lòng cô ta đã có chút suy đoán.
Ảnh mắt của mấy nghìn người ở hiện trường đều gắt gao chạy theo bóng lưng chậm rãi đi xuống đài của Cao Phong, không rời lấy một giây.
Trong những ánh mắt đó, có sự sùng bái, có sự ghen tị, cũng có cả sự xem thường, và cả sự kính sợ…
Bất kể là một loại ánh mắt nào đi chăng nữa thì lúc này Cao Phong cũng chẳng còn cách nào khác ngoài thừa nhận.
Anh đã đứng được trên độ cao này, thì cũng đồng nghĩa với việc phải chịu đựng được cả sự ca ngợi và phê phán của vô số người.
Cao Phong chậm rãi buông từng bước xuống bậc thang, động tác càng ngày càng chậm, thậm chí có chút lung lay, lảo đảo như sắp ngã.
“Vụt”
Nam Phương Minh Nguyệt đột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-re-hien/375470/chuong-1440.html