Chương 1396
“Chúc mừng bốn mươi chín tuyển thủ! Các cô các cậu đã thành công thăng cấp vào vòng sau.”
“Trong tương lai, chắc hẳn nền võ thuật của Thành phố Hòa Bình sẽ do các bạn gánh vác! Cố gắng lên!” Miêu Chính Vũ cảm thán một tiếng.
Chỉ một giây sau, toàn bộ hiện trường đều rộ lên từng đợt hoan hô.
Vào giây phút này, vinh dự này thuộc về bốn mươi chín người đang đứng trên lôi đài.
“Tiếp theo, xin mời các tuyển thủ đi về nghỉ ngơi. Vào lúc hai giờ chiều, chúng ta lại tiến hành cuộc thi đấu thăng cấp.” Miêu Chính Vũ nói một lần nữa.
Mọi người đều gật đầu, sau đó mỗi người đều đi về phía dưới đài.
Trận chiến giữa những người luyện võ với nhau không giống như một cuộc thi.
Thi thì có thể liên tục thi mấy lần, nhưng người luyện võ thi đấu tranh giải, vậy sau mỗi trận đấu, phải cho thân thể một khoảng thời gian để khôi phục.
Những người luyện võ ở Thành phố Hòa Bình cũng cố gắng hết sức để bảo vệ điều công bằng này.
“Nam Phương Hòa Trạch! Cũng có chút thú vị đấy!” Hứa Vĩnh Hạo dẫn người đi lên, khóe miệng mang theo nụ cười hài hước.
“Tôi đã làm anh thất vọng rồi à?” Nam Phương Hòa Trạch cười lạnh một tiếng trả lời. Lúc này, trong lòng anh ta cực kỳ sung sướng, chắc chắn sẽ không thèm tức giận.
“Ha ha! Không có! Không có đâu!” Hứa Vĩnh Hạo nở một nụ cười đầy vẻ cân nhắc và chế nhạo, sau đó nói: “Lúc đầu tôi cũng không muốn năm nay đạp lên mặt cậu, vì cậu tôi muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-re-hien/375426/chuong-1396.html