Chương 1297
Ở thành phố Hà Nội mà cũng dám nổ súng, chỉ sợ rằng có môi Cao Bằng dám làm như thế.
Anh ta đã quen với việc tùy tiện làm theo ý mình rồi, nào có để pháp luật vào trong mắt bao giờ đâu.
Hơn một trăm chiến sĩ của nhà họ Cao cũng cất bước tiến lên, cầm vũ khí hạt nhân trong tay rồi bắt đầu nổ súng.
“Đoàng! Đoàng! Đoàng!”
Trong nháy mắt, một làn súng đạn được bắn ra với tốc độ nhanh như chớp.
Nó giống như một tấm lưới lớn bao trùm lên tất cả mọi thứ ở xung quanh làn đạn đó vậy.
Rất nhanh sau đó, người bên ngoài đã bị áp chế không dám thò đầu ra.
Mà Cao Bằng mang đội chỉ huy phân tán trận hình tiến về phía trước đánh úp mục tiêu.
“Bắt sống! Nhất định những người này là động bọn của Cao Quang Minh, nhất định phải bắt sống chúng cho tao!”
Cao Bằng tức giận la to giống như giết lợn vậy.
Một đám chiến sĩ của nhà họ Cao chia ra mấy người ở lại bảo vệ cho Cao Bằng, những người còn lại thì xông ra ngoài.
Cao Bằng tức giận, anh ta không ngừng thở hổn hển, hận không thể rút gân lột da những người ở bên ngoài kia.
“Cậu Bằng, những người này tiến vào thành phố Hà Nội từ lúc nào vậy, tại sao chúng ta không phát hiện ra họ chứ?”
Cố Minh Tuấn ở bên cạnh trầm tư hai giây, sau đó ông ta hỏi: “Lẽ nào những người này vẫn đang ẩn núp ở trong thành phố Hà Nội?”
Ngoại trừ khả năng này, Cố Minh Tuấn không nghĩ ra được nguyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-re-hien/375327/chuong-1297.html