Chương 1147
Càng nhìn, ánh mắt ông ta càng trở nên nghiêm túc.
Thấy bộ dạng của Trình Điếu Phong, trong lòng Dương Tuấn Minh nảy ra dự cảm không lành.
“Cái này…”
Trình Điểu Phong đỡ chiếc kính, vội câm sang kiểm tra bên chất lỏng đặc biệt của đồ cổ, ngâm mảnh ngọc vụn này xuống rôi tiến hành quan sát.
Quá trình giám định này mất gân năm phút, Trình Điểu Phong mới bỏ kính núp xuống, rồi ông ta nhìn Cao Phong.
Mọi người cảm thấy khó hiếu, Trình Điểu Phong đang coi Cao Phong làm cái gì thế? “Thầy Phong, miếng ngọc bội này…”
Dương Tuấn Minh nuốt một ngụm nước miếng rồi hỏi.
Lúc này, Trình Điểu Phong mới rời mắt, cầm lấy miếng ngọc bội nhỏ lên nói: “Mặt của miếng ngọc bội được làm từ khối ngọc tốt nhất thời cổ đại.
Những quan lại không từ tam phẩm trở lên thì không có đủ tư cách để đeo nó đâu.”
“Bởi vì đây chỉ là mảnh nhỏ thôi nên không thể đoán chính xác năm cụ thể là bao nhiêu.
Nhưng tuyệt đối năm không hề thấp”
“Chỉ cần dựa vào độ tinh khiết và quý hiếm của khối ngọc này thì ước tính giá trị thị trường sơ bộ cũng không dưới năm mươi hai tỷ đồng.”
Sau khi Trình Điểu Phong nói ra, mọi người đứng giữa sân lại lâm vào yên tĩnh.
Cái khối ngọc bội này thế mà lại là hàng thật sao? Có giá trị tới hơn năm mươi tỷ đồng sao? So với giá mà Dương Tuấn Minh mua thì còn nhiều hơn gấp hai lần.
Nhưng mà, lúc này nó đã bị Dương Tuấn Minh phá hỏng thành vật không đáng một xu rồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-re-hien/375177/chuong-1147.html