Chương 1139
Cao Phong khẽ lắc đầu, sau đó nhìn về phía ông già hỏi: “Bác, cháu xin được hỏi họ của bác được không ạ?”
“Tôi họ Tống.”
Ông già lập tức đáp, chỉ là ánh mắt có chút kỳ quái.
Đổng Thái Minh và Vũ Hoàng Lê, bao gồm Nam Phương Minh Nguyệt trong lòng đều cảm thấy kỹ lạ như nhau.
Cao Vũ không đi hỏi về đồ cổ, mà lại hỏi họ của người ta thì có liên quan gì? “Bác Tống, bác lấy cái bát sứ này ở đâu?”
Cao Phong lại hỏi.
“Ha ha, tôi biết đó!”
Đúng lúc này, Dương Tuấn Minh lại xuất hiện lần nữa.
Sau đó không đợi ông già họ Tống lên tiếng, liên nói: “Nếu tôi đoán không nhầm thì cái bát sứ này cũng là bảo vật gia truyền của ông già họ Tống này?”
Nghe Dương Tuấn Minh nói những lời này, những người khác đều phá lên cười rồi quây xung quanh.
“Có chuyện gì vậy?”
Cao Phong quay đầu lại hỏi.
“A, Anh Vũ, anh không biết đấy thôi, ông già họ Tống này đã đến Hội nghị thẩm định đồ cổ này được hai năm rồi, mỗi năm ông ta đều mang đến một món đồ cổ.”
“…
Môi lần mang đồ cố đến, ông ta đều nói là đồ gia truyền trong gia đình.
Nhưng khi có người mua lại, đợi đến lúc thẩm định thì lại hóa ra là hàng giả.”
“Nếu trong ba năm liên tiếp đều lấy đồ giả ra bán thì vĩnh viễn sẽ không bao giờ có thế tham gia hội nghị thẩm định đồ cổ được nữa.
Năm nay, là cơ hội cuối cùng của ông ta.”
“Nhưng dù năm nay, ông ta đến thì chäc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-re-hien/375169/chuong-1139.html