Chương trước
Chương sau

Chương 1108
Giọng điệu của Khúc Đại Minh rất chắc chắn, anh ta trực tiếp loại trừ nhà họ Cao ở Thành phố Đà Nẵng.
Nghe tới đây, Cao Phong thở phào.
Chỉ cần không phải là người nhà họ Cao thì sự việc vẫn có thể xoay sở được.
Nhưng rốt cuộc là ai đã phái người theo dõi anh? Cao Phong nhẹ nhàng nhắm mắt lại, trong đầu nhanh chóng nhớ lại những việc đã xảy ra trong khoảng thời gian này.
Suy đi nghĩ lại thì anh thấy là người có khả năng nhất chỉ có Dương Tuấn Minh thôi.
Ngoại trừ người này, Cao Phong không xảy ra mâu thuẫn với ai khác nữa.
Còn đám Ngô Hân mà anh đắc tội tại khu quy hoạch ở ngoại thành, Cao Phong hoàn toàn không cân nhắc tới họ.
Địa vị của Cao Phong hiện tại đã không còn cùng đẳng cấp với họ nữa.
Bọn họ cả tư cách đế vào khu đô thị còn không có.
“Thế này đi, khu thành phố phía Nam này có một Xí nghiệp tên Dương Hoành.
“Tôi cảm thấy rất có khả năng là người của họ phái đến.”
Cao Phong suy nghĩ một hồi rồi chỉ cho Khúc Đại Minh một phương hướng điều tra.
“Dạ, em hiểu rồi anh Vũ”
Khúc Đại Minh tiếp lời: Vậy những người theo dõi anh đó, anh có câu em nhờ anh Thành họ ra tay…”
Cao Phong cân nhắc một hồi rồi lắc đầu nói: “Hiện giờ chúng ta đang âm thầm phát triển, nếu không cần thiết thì tạm thời không nên rút dây động rừng gây chuyện phiền phức nữa.”
“Cho dù là theo dõi tôi cũng không sao đâu.
Tôi chỉ giao thiệp với cậu và ông Vũ, những việc khác hai người tự sắp xếp.
Họ sẽ không phát hiện ra đâu.”
“Dạ!”
Khúc Đại Minh gật gật đầu.2070842_2_25,60 Tiếp sau đó Khúc Đại Minh báo cáo cho Cao Phong về việc bên phía Dư Văn Cường.
Bây giờ Khúc Đại Minh và Vũ Hoàng Lê là hai cánh tay trái phải của Cao Phong.
Về việc kinh doanh thì có Vũ Hoàng Lê giúp Cao Phong phát triển mở rộng.
Còn Khúc Đại Minh thì phát triển thế lực vùng xám, tình báo và một số việc trọng tâm.
Cao Phong bây giờ đã không còn cần việc gì cũng đích thân làm nữa, chỉ cần giao cho hai người họ là được.
“Tối nay mười giờ có một buổi tiệc giám định và triển lãm đồ cổ, cậu có muốn đi chung không?”
Sau khi bàn xong mọi việc, Cao Phong cười hỏi Khúc Đại Minh.
“Anh Vũ à, anh đừng có chọc em nữa, cái buổi tiệc đó đều là những người có máu mặt mới được tham gia.”
“Đừng nói là giờ đây em chỉ mở có một cái phòng tập thể hình, cho dù là em có hàng tỷ gia sản cũng chưa chắc có tư cách để vào đó.”
Khúc Đại Minh lắc đầu nói.
Những nơi như thế chỉ có tiên thôi vẫn không đủ, mà còn cần có địa vị rất cao nữa.
Có tệ lắm đi chăng nữa thì cũng phải có họ hàng thân thích với những nhân vật máu mặt đó thì mới có tư cách vào trong.
Dù có giống như ông chủ có gia tài nghìn tỷ như Vũ Hoàng Lê, nếu như không có người giới thiệu thì muốn lấy được tấm vé vào cổng là điều vô cùng khó.
Đây cũng là nhờ Vũ Hoàng Lê giỏi về việc tạo dựng các mối quan hệ mới có được hai tấm vé vào cổng.
“Chỉ là một bữa tiệc trên du thuyền thôi mà.”
Cao Phong tỏ ra không quan tâm.
Thực tế thì anh đang thở dài trong lòng.
Khúc Đại Minh luôn làm việc trong im lặng, anh ta chưa bao giờ đưa ra yêu cầu gì với Cao Phong.
Thật ra không chỉ bản thân Khúc Đại Minh mà vẫn còn nhiều người nữa, như Cao Kim Thành họ đều cống hiến trong im lặng.
Họ gánh hết tất cả mọi khó khăn.
Nhưng mọi quang vinh thành công đều cho hết Cao Phong.
Cao Phong cảm thấy đời này thế là đáng rồi, xung quanh anh là một đám người trung thành tận tụy.
Thật là chết cũng không còn gì hối tiếc.
“Đợi sau này, bất kỳ nơi nào ở Thị trấn Biển Đông này, tôi đều dắt mọi người ra vào tùy ý”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.