Chương 1105
Long Tuấn Hạo vừa chạy được hai bước thì người cầm cờ ở đẳng sau bị một phát đạn bắn trúng.
Người cầm cờ trọng thương ngã xuống, ngọn cờ nghiêng vẽ một phía.
Bước chân của Long Tuấn Hạo khựng lại, anh nghiến chặt răng nhưng không quay đầu lại, tiếp tục xông lên phía trước.
“Ngọn cờ Phong Hạo không ngã!”
Một người khác hét lên, đôi mắt đỏ ngầu tiến lên phía trước.
Anh vác lấy cây cờ, một lần nữa hét to giương cao cờ.
Thế nhưng hình như những người ở bên kia cũng nhằm chuẩn lấy lá cờ này.
Ai vác cờ thì tập trung hỏa lực tấn công người cầm cờ.
Tập đoàn Phong Hạo không ai sợ hãi, đằng trước có người ngã xuống thì đằng sau sẽ có người tiếp tục đỡ lấy lá cờ.
Lá cờ này tựa như tín ngưỡng truyền từ người này sang người khác.
Hiên ngang giữa trời, vững vàng bất khuất! Nhìn từ xa, phạm vi vài chục cây số xung quanh quận Mae Sai ánh lửa ngút trời, khói đạn mịt mù.
Các đội quân bốn phương tám hướng bao vây tập đoàn Phong Hạo, những viên đạn tựa như không cần tiên mua cứ thế mà điên cuồng bản xả.
Chỉ cần mượn ánh sáng của lửa đạn pháo, thì sẽ thấy được nơi trung tâm bị vô số người bao vây.
Lá cờ Tập đoàn Phong Hạo cứ cách một phút thì lại nghiêng về một phía.
Nhưng chưa cần đợi đến lúc lá cờ ngã xuống, sẽ có người tiếp tục đỡ lấy lá cờ, tiếp tục giương cao ngọn cờ.
Cuối cùng thì ngọn cờ đã hoàn toàn ngã xuống, biến mất dưới ánh mất của tất cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-re-hien/375135/chuong-1105.html