"Ha ha! Được! Đã lâu rồi ông già này chưa thấy người nào trẻ tuổi nào như cậu."
"Cậu nói cho tôi, cậu dựa vào cái gì để đánh vào các dòng họ đứng đầu? Chỉ dựa vào cấp dưới của mình, ví dụ như Dư Văn Cường hoặc những người ở bất động sản?"
"Tôi cũng có thể nói, không nói đến các cao thủ đang sống ở thành phố Hòa Bình, chỉ cần nói đến người đang đứng sau lưng tôi, còn mạnh hơn Văn Cường rất nhiều, một mình ông ta có thể đánh với ba mươi người trong một lúc."
Nam Phương Minh Nghị cười ha ha một tiếng, sau đó tay ông ta chỉ về người đàn ông trung niên kia.
Cao Phong hơi quay đầu, nhìn về phía người đàn ông trung niên đó.
Nhưng mà người đàn ông trung niên này vẫn cúi đầu, không mở miệng nói một câu nào cả.
Ông ta giống như một người máy, cả người lạnh lẽo như đóng băng.
Trừ khi có chuyện uy hiếp đến ông cụ Nghị thì ông ta mới có phản ứng.
"Không biết cậu đã nghe nói về ông ta chưa, ông ta tên là Lý Cương, ông ta có biệt hiệu là Thiết Thủ trong vòng võ thuật của thành phố Hòa Bình."
Nam Phương Minh Nghị cười nhạt nói.
Cao Phong hơi cau mày, tên Lý Cương thì anh chưa nghe nói nhưng cái tên Thiết Thủ này thì hơi quen.
"Cao Phong, tôi biết anh cũng có chút sức mạnh, nhưng sức mạnh của chú Cương anh không tưởng tưởng được đâu."
"Thân thủ của anh cũng tốt, nhưng nó chỉ đứng đầu trong những người bình thường thôi."
"Mà thể chất của chú Cương đã sớm vượt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-re-hien/374872/chuong-842.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.