"Cậu Phong, là tôi đây!"
Giọng của Lâm Vạn Quân vang lên.
Nghe được giọng nói này, Cao Phong sửng sốt một lúc, mũi đột nhiên đau nhức, nhanh chóng xem đồng hồ, bất giác đã là nửa đêm rồi.
"Chú Lâm, là cháu! Chú bị bọn họ giam cầm rồi sao?"
Cao Phong xoa bóp mũi vài lần, đứng dậy đi vào trong để rời khỏi tầm mắt của mọi người.
Lâm Vạn Quân nghe thấy Cao Phong nói vậy, ông ấy im lặng vài giây, sau đó nói: "Cậu Phong, những chuyện này đều là chuyện nhỏ nhặt.
Bây giờ chúng ta đừng nói chuyện này nữa.
Mấy ngày gân đây cậu thế nào rồi?"
"Trong khoảng thời gian này, Cố Minh Tuấn thỉnh thoảng sẽ tới đây, nhưng tối hôm nay ông ta không tới đây."
Cao Phong gật gật đầu.
Cố Minh Tuấn chắc là đang cùng Cao Bằng đến bệnh viện rồi.
"Tôi ở bên này rất tốt, chú Lâm không cần lo lắng.
Liên minh Đế Phong gân đây như nào rồi?"
Cuối cùng, Cao Phong cũng không có quá nhiều chuyện để nói với Lâm Vạn Quân, mặc dù trong lòng anh vẫn đang lo lắng.
"Liên minh Đế Phong...
thật ra có chút chuyện rắc rối, Long Tuấn Hạo không liên lạc được."
Giọng nói của Lâm Vạn Quân có hơi trâm xuống.
"Chuyện gì đã xảy ra?"
Cao Phong căng thẳng.
"Tôi cũng không liên lạc trực tiếp được với Long Tuấn Hạo.
Nhưng ngày hôm trước, Long Chí Nghiệp phản hồi về thông tin, Long Tuấn Hạo mất liên lạc."
"Anh ta có hỏi ý kiến của tôi, tôi có nên cho anh ta đi tìm Long Tuấn Hạo không? Tôi sẽ để cho anh ta đi."
Lâm Vạn Quân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-re-hien/374856/chuong-826.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.