"Lão Lâm vẫn bị giam ở khu quy hoạch Thành Bắc sao?"
Giọng nói của Cao Phong lại run lên một lần nữa.
Cho tới bây giờ Lâm vạn quân vẫn chưa cho nói cho anh biết vê việc này.
Ông ta chỉ nói với Cao Phong, hiện tại ông ta không tiện để liên lạc với Cao Phong.
Hôm nay Cao Phong mới biết được hoàn cảnh hiện tại của Lâm vạn quân gian nan cỡ nào.
"Đúng vậy...
Chỉ có một căn phòng được xây từ những tấm sắt mỏng, có người trong coi 24/24."
"Tối tăm ngột ngạt, ngay cả ăn uống cũng chỉ có thể ở trong phòng."
"Theo như tin tức do người của tôi cung cấp, cấp dưới của Cao Bằng chỉ đưa cơm cho ông Lâm vạn quân một ngày một lần, có đôi khi là hai ngày..."
Nghe đến đó, lửa giận trong lồng ngực của Cao Phong bùng cháy dữ dội hơn.
Một luồng khí lạnh giá và đáng sợ tỏa ra từ trong ra ngoài, điên cuồng nổ tung ra bốn phía.
Lúc này mấy trăm người ở phía dưới bỗng nhiên sinh ra một loại cảm giác, tựa như bọn họ bị một con rắn độc nhìn chằm chằm, bọn họ nhịn không được mà ngẩng đầu lên.
Cao Phong cố hết sức để kìm nén lửa giận trong lòng mình, anh mới không rống giận ngay tại chỗ.
"Vù vù!"
Đôi mắt của Cao Phong đỏ lên, anh thở phào một hơi.
"Năm ấy vào lúc Cao Bằng bảy tuổi, anh ta vô ý rơi vào trong nước khi đang trên du thuyền!"
"Thời tiết của mùa đông rất khắc nghiệt, Lão Lâm không chút do dự mà nhảy xuống nước, ông ta mất rất lâu để đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-re-hien/374854/chuong-824.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.