Kim Tuyết Ngọc nghiến chặt răng và lùi lại phía sau hai bước.
"Em chạy cái gì hả! Tôi cho em chạy à!"
Cao Bằng không muốn lãng phí quá nhiều thời gian nên anh ta đã trực tiếp vô lấy Kim Tuyết Ngọc.
"Anh mau cút ra cho tôi!"
Ngay lúc này, một cảm xúc vô cùng ghê tởm trào dâng trong lòng Kim Tuyết Ngọc, cô ta dùng sức đẩy Cao Bằng ra.
Đột nhiên trong đầu cô ta không ngừng nhớ tới Cao Phong.
Khi đối mặt với Cao Phong, Kim Tuyết Ngọc luôn sẵn sàng chủ động ôm lấy Cao Phong.
Nhưng ngoại trừ Cao Phong ra thì những người đàn ông khác đều khiến cho Kim Tuyết Ngọc cảm thấy vô cùng ghê tởm.
Cao Bằng bị Kim Tuyết Ngọc đẩy ra một phen, tuy rằng anh ta cách xa Kim Tuyết Ngọc vài mét nhưng cái ánh mắt sắc lạnh hung hãn đó vẫn dõi theo từng cử chỉ hành động của cô ta.
"Tôi thấy em là đang tự mình đi tìm cái chết đó! Hãy lại đây, nếu không thì em đừng có trách tại sao tôi đối xử thô bạo với em?"
Ánh mắt của Cao Bằng trở nên lạnh như băng, anh ta nhìn chằm chằm vào Kim Tuyết Ngọc.
Kim Tuyết Ngọc liếc mắt nhìn Cao Bằng một cái, nhất thời cô ta đành phải thỏa hiệp, nói: "Tôi còn chưa đi tảm nữa."
"Tại sao lại phải tắm rửa chứ? Mấy tên ngốc ở trên tivi cứ bày đặt chuyện chính thì không làm đi, bọn họ để cho phụ nữ đi tảm, một khi đã tắm xong rồi thì còn làm được chuyện quái quỷ gì nữa chứ"
"Ông đây không phải đồ ngốc nhá.
Sau khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-re-hien/374849/chuong-819.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.