Nghe thấy câu nói của Vũ Hoàng Lê, rất nhiều người đang tức giận cũng ngậm miệng lại, nhưng trong ánh mắt bọn họ vẫn chưa hài lòng với kết quả này.
"Giám đốc Vũ, anh muốn..."
"Im miệng!"
Giám đốc Tiên chưa nói hết câu thì đã bị Vũ Hoàng Lê trực tiếp cắt đứt.
"Giám đốc Vũ, anh cứ đế cho bọn họ nói hết đã."
Cao Phong lạnh nhạt xua tay, sau đó cầm ly trà lên uống một hớp.
Vũ Hoàng Lê hơi sững sờ rồi ngậm miệng lại.
Giám đốc Tiên nhìn Cao Phong một cái sau nói một lần nữa: "Giám đốc Vũ, anh đúng là chủ tịch của công ty vfa là người có quyền hành cao nhất trong công ty."
"Nhưng mà chúng tôi cũng là một phần của công ty, và công ty chúng ta có đi lên hay thụt lùi cũng liên quan mật thiết đến chúng tôi."
"Nói một cách thực tế hơn thì nếu công ty kiếm được nhiều tiền thì chúng tôi sẽ được rất nhiều lợi ích từ đó."
"Nhưng nếu công ty không còn thì lợi ích của chúng tôi cũng biến mất! Anh là chủ tịch, làm sao anh lại đưa ra một quyết định sai lầm như vậy?"
Ánh mắt của giám đốc Tiền tha thiết nhìn Vũ Hoàng Lê, có thế nhìn thấy được câu này cậu ta thật lòng nghĩ vậy.
"Nếu Bất động sản Tô Thịnh không thua cuộc! Thì lợi ích của các người sẽ rất lớn."
"Không chỉ rất lớn, tương lai của Bất động sản Tô Thịnh sẽ phát triển mạnh mẽ, càng ngày càng lớn mạnh, lợi ích cá nhân của các người sẽ càng ngày càng nhiều."
Nói xong Cao Phong chậm trãi ngẩng đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-re-hien/374845/chuong-815.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.