"Đã đến giờ"
Sau khi nói ra ba câu này thì nụ cười trên mặt người thanh niên này càng tươi.
Chẳng qua trong mất cha con Dương Nhân và bí thư như tiếng sấm vang bên tai.
Hình như người thanh niên này đến đây không phải để giải hòa càng không giống như người giảng hòa.
Thậm chí cậu ta không muốn nói một câu với Dương Nhân.
Cậu ta đến đây chỉ để thông báo cho bọn họ một chuyện.
Đó chính là bọn họ phải gọi điện xin lỗi Cao Phong.
Nhưng muốn bọn họ nói xin lỗi Cao Phong, chuyện này làm sao có thể xảy ra? Trong tình huống này, việc phá hủy Bất động sản Tô Thịnh chỉ là vấn đề thời gian thôi.
Rõ ràng là Cao Phong sắp phải đến đây xin lôi bọn họ mới đúng! "Sau khi thời gian hết thì xảy ra chuyện gì? cậu đang giả vờ trước mặt tôi làm gì?"
Dương Tuấn Minh vừa nói vừa đi về phía cậu ta.
Sự kiên nhân của anh ta đã hết, bay giờ anh ta không nhịn được nữa rồi.
"Hực!"
Dương Tuấn Minh câm cà vạt của thanh niên lại trong mắt hiện lên sự ác độc nhìn thanh niên.
"Tốt nhất thì cậu nên cho tôi một câu giải thích hợp lý!"
"Nếu không, ngày hôm nay ông đây sẽ không cho cậu đi ra ngoài Xí nghiệp Dương Thị được!"
Dương Tuấn Minh lạnh lùng nhìn thanh niên, anh ta nín giận trong lòng lâu như vậy, bây giờ sự tức giận đó có thế nổ tung bất cứ lúc nào.
"Ha ha"
Thanh niên cười nhạt, nhưng trên mặt thiếu niên không hiện lên sự sợ sệt.
Vẻ mặt tự tin của thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-re-hien/374843/chuong-813.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.