Rầm rầm rầm! Đám người của Cao Thành Sâm đã đeo mặt nạ che miệng với mũi từ lâu rồi, che hơn nửa gương mặt của bọn họ.
Sau đó, mọi người bước xuống xe.
Hơn một trăm người, trong tay xách theo đao súng gậy gộc, xoa xoa tay nối đuôi nhau đi vào tòa nhà cao ốc.
"À"
Có rất nhiều nhân viên nữ trong công ty lúc này đều rất sợ hãi.
"Đừng kêu! Chỉ cần nghe tôi nói thôi!"
"Đồ là của công ty! Tính mạng là của mình! Chuyện của anh ta thì kệ anh ta, thông minh một chút cho ông!"
Giọng nói của Cao Phong vừa dứt, một ống thép đập mạnh về phía cái bể cá bên cạnh.
Âm! Rào! Bể cá thủy tinh lập tức vỡ tan, nước bên trong chảy xuống đất trong nháy mắt.
"Đập nát!"
Cao Thành Sâm ra lệnh, hơn một trăm thanh niên bắt đầu điên cuồng đập phá.
Loại chuyện này xảy ra ở trong xã hội này chính là quá kinh sợ Những nhân viên có mặt ở đó đều thành thật ngồi chôm hổm ở dưới đất, không dám nói một lời nào.
Những lời của Cao Thành Sâm đã khiến bọn họ vô cùng cảm động.
Đồ đạc đều là tài sản của công ty nhưng tính mạng nhỏ bé này thực sự là của chính mình! Vì vậy, không ai dám đứng ra ngăn cản, thậm chí còn không dám gọi 113.
"Các người đang làm gì vậy? Tôi là Chủ tịch ở nơi này, có gì nói rõ ra xem nào!"
Cha của Dương Tuấn Minh chạy xuống khỏi cầu thang, thở hổn hển.
"Con trai ông làm chuyện không nên làm nên chúng tôi đến đây để đòi nợ"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-re-hien/374839/chuong-809.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.