"Chắc cũng đi làm chuyện gì chứ gì? Không cần phải để ý đâu, chúng ta cứ trực tiếp đi qua thôi."
"Mục tiêu của tối hôm nay là Cao Phong, không nên can thiệp vào những chuyện khác."
Dương Tuấn Minh nhìn một cái rồi thờ ơ thu hồi ánh mắt.
Thanh niên lái xe gật đầu một cái, không nói thêm gì nữa, lái xe nhích dần về lê bên phải để nhường đường cho xe đối diện.
Lúc này Dương Tuấn Minh tuyệt đối không nghĩ đến ngồi trong đoàn xe đối diện này chính là người mà anh ta muốn tìm.
Thậm chí ngay cả Cao Phong cũng không nghĩ tới vào lúc này Dương Tuấn Minh sẽ đưa người đi tấn công phòng tập thể dục Minh Phong.
Nếu không phải Cao Phong làm ra cái quyết định này thì khi Dương Tuấn Minh dẫn người tới đánh đương nhiên Khúc Đại Minh sẽ trở tay không kịp.
Nếu như điều đó xảy ra thì hậu quả thực sự rất tai hại, không thể chịu nổi.
Đúng lúc này, đám người Cao Phong cũng thấy được đoàn xe ô tô của Dương Tuấn Minh.
"Anh Phong, đây là cái tình huống gì vậy? Anh còn gọi người khác sao?"
Cao Thành Sâm ngạc nhiên hỏi.
ANh ta cho rằng đây là một nhóm người khác cũng được Cao Phong gọi đến, bây giờ tụ họp với bọn họ ở đây.
"Không phải người tôi gọi"
Cao Phong khẽ cau mày trả lời.
"Vậy chúng ta chỉ nên đi về phía đường bên phải, đừng phát sinh mâu thuẫn với bọn họ."
Khúc Đại Minh nói.
Ý nghĩ của anh ta giống như ý nghĩ của Dương Tuấn Minh, mình đi đến nơi mình muốn đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-re-hien/374837/chuong-807.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.