"Mẹ nó! Ông đây thật sự không còn chút kiên nhẫn nào đâu, kéo bọn họ ra cho tôi!"
"Nếu còn dám cản tiếp thì lập tức giết chết đi!"
Cao Bằng bỏ lại một câu sau đó xoay người rời khỏi biệt thự.
Ngay lập tức, có mười mấy tên vệ sĩ tiên lên cưỡng ép tách hai người ra.
Kim Ngọc Hải không muốn buông tay nhưng lại bị mười mấy người vây xung quanh đánh cho một trận.
"Các người sẽ không được chết tử tế! Một ngày nào đó...
Các người sẽ biết, các người sẽ không được chết tử tế!"
Ở bên trong biệt thự không ngừng truyền ra âm thanh rống giận của Kim Ngọc Hải.
"Cậu chủ Bằng, tôi sợ ông ta sẽ ra tay với tôi một lần nữa cho nên tôi muốn đi cùng con gái mình..."
Kiều Thu Vân giải thích một câu.
"Đi thôi đi thôi"
Cao Bằng không kiên nhẫn xua tay một cái, dù sao Kiều Thu Vân cũng sẽ không làm lên được sóng gió gì cả.
Ngay sau đó, mọi người lập tức lái xe rời đi chỉ để lại một mình Kim Ngọc Hải ở lại trong biệt thự.
"Các người nhất định sẽ chết không được tử tế! Chờ anh ta quay trở lại đi, anh ta nhất định sẽ quay trở lại."
"Chờ đến lúc anh ta quay trở lại, các người nhất định đầu sẽ phải chết, chết không được tử tế..."
Tim Kim Ngọc Hải như bị dao cắt, trong miệng thì thào nỉ non.
Biệt thự trên đỉnh núi Bổng Thiên.
Lúc này đã là xế chiều rồi, Kim Tuyết Ngọc đã đi gần một ngày rồi.
Kim Tuyết Mai ở trong biệt thự một ngày mà tưởng chừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-re-hien/374833/chuong-803.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.