Tâm trạng Vũ Hoàng Lê lúc này, căn bản không thế nào dùng từ ngữ để diễn tả được.
Cuối cùng ông ta đã hiểu được câu nói kia, hiểu rõ ý nghĩa của nó.
Rồng anh vĩnh viễn là rông.
Cho dù tạm thời là rồng sống ở nơi nước cạn, nhưng cuối cùng sẽ có một ngày sẽ bay lên trời.
Giống như khi ông ta gặp được Cao Phong ở khu ngoại ô đang phát triển của Thị trấn Biển Đông này, lúc ấy tình cảnh của Cao Phong rất thê thảm, trong người không có lấy một đồng.
Bây giờ mới chỉ qua vài ngày ngắn ngủi, Cao Phong đã có mạng lưới quan hệ của mình. . Truyện Khoa Huyễn
Còn có quan hệ với dòng họ Nam Phương đỉnh cấp nữa.
Phải biết răng, Vũ Hoàng Lê đã xây dựng sự nghiệp ở Thị trấn Biển Đông này mấy tháng rồi, vẫn chưa thể tạo quan hệ được với công ty nào tầm cỡ như Tập đoàn Đổng Thái.
Điều này khiến Vũ Hoàng Lê không thể không bội phục khả năng của Cao Phong.
"Tại sao không nói gì? Tôi có nói sai gì không?"
Nam Phương Minh Nguyệt dương dương đắc ý nhìn Cao Phong, cô ta cảm thấy, Cao Phong đến chỗ này là vì muốn gặp được cô ta.
"Tôi đã hẹn với bạn mình từ trước rồi."
Cao Phong nhẹ nhàng giải thích một câu.
"Bạn anh?"
Nam Phương Minh Nguyệt sững sờ, sau đó cô ta quay đầu sang đánh giá Vũ Hoàng Lê một lượt.
Vũ Hoàng Lê vội vàng nở nụ cười chào cô ta một câu cô chủ Minh Nguyệt, sau đó lại giới thiệu sơ qua về bản thân.
Trên mặt Nam Phương Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-re-hien/374810/chuong-780.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.