Còn hai người Vũ Hoàng Lê và Cao Phong, vẫn như cũ thì thầm với nhau nói chuyện gì đó, làm bộ như chuyện chả liên quan gì đến mình.
Dường như từ đầu đến đuôi bọn họ không hề để ý đến Trương Đại "Đã nhìn rõ chưa? Ở bên trái là ngài Phong, bên phải là ngài Vương, đều phải nhớ kỹ hiểu chưa?" Dư Văn Cường trừng mắt hỏi Trương Đại Hải.
Trương Đại Hải gật đầu lia lịa như gà mổ thóc: "Nhớ kỹ, nhớ kỹ rồi a! Tuyệt đối nhớ
Hơn hai mươi mấy thanh niên mà anh ta mang theo, cũng lặng lẽ gật đầu, đều thật sự đã nhớ "Nhớ kỹ là được rồi, sau này có gặp lại hai vị đây, cậu nhất định phải kêu hai vị đây là
Giọng nói của Dư Văn Cường cực kỳ bình tĩnh, nhưng lại toát lên một vẻ hung ác khiến người khác không dám từ chối.
Ngài Phong, ngài Trương Đại Hải mở lớn hai mắt, vội vã kính lớn tên hai người. "Ngài Phong! Ngài Vương!" Hơn hai mươi mấy thanh niên cũng không dám do dự, lập tức gọi lớn theo.
Cao Phong phẩy phẩy tay, Dư Văn Cường cũng lập tức phất tay lên, nói: "Cút "Dạ, dạ, dạ, ngài Phong, ngài Vương, anh Cường, em xin phép đi
Đám người Trương Đại Hải lúc này mới được tha tôi, lau mồ hôi lạnh, lập tức ra khỏi phòng, tháng một đường chạy khỏi câu lạc bộ doanh nhân Phúc Lâm. Đợi đến sau khi Trương Đại Hải đã cút đi Vũ Hoàng
Lê mới hỏi Cao Phong: "Anh Lục, anh và cô gái kia xảy ra mâu thuẫn gì sao? Có muốn tôi giúp anh giải quyết cô ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-re-hien/374701/chuong-671.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.