Cao Phong không đi nhận, không có công không thể nhận lộc, anh cũng không muốn nợ Vũ Hoàng Lê quá nhiều. "Anh Cao, cuộc đời giống như sóng, lúc lên lúc xuống, cũng như cuộc đời có lúc cao và lúc thấp. "Lúc ở chỗ thấp, cần phải lợi dụng tất cả những tài nguyên có thể lợi dụng, mới có thể có cơ hội đứng ở chỗ cao" "Khi mà bản thân ở chỗ cao, đừng quên những sự giúp đỡ trước đó, như vậy là được rồi" Vũ Hoàng Lê ý vị thấm sâu nói.
Cao Phong trầm ngâm vài giây, sau đó gật gật đầu, nhận điện thoại. "Ý của tổng giám đốc Vũ tôi hiểu rồi, lúc không có tiền nên làm tốt công việc! Lúc có tiền rồi nên làm người tốt Đúng không?" Vũ Hoàng Lê đầu tiên là sửng sốt, sau đó haha cười lớn, nói: "Đúng đúng đúng, anh Cao đúng là rất thông minh!"
Sau đó, xe tiến về phía trước, đi về hướng gần nơi vui chơi giải trí.
Tại một ngôi làng nhỏ cách Khu phát triển Hải Phòng khoảng 20 km.
Sau khi Kim Tuyết Mai kết thúc cuộc gọi, liên quay vào phòng.
Trong phòng ngồi vài người phụ nữ tuổi xấp xỉ Kiều Thu
Vân, còn có vài người đàn ông trung tuổi.
Những người này đều là họ hàng xa của Kiều Thu Vân
Kim Tuyết Mai hình như đã nghe Kiều Thu Vân nói là chị em của bà ngoại Kim Tuyết Mai gả đến bên này sau đó liền ở đây luôn.
Mà những người này đều là thế hệ sau của những chị em của bà ngoại Kim Tuyết Mai.
Mối quan hệ khá phức tạp, Kim Tuyết Mai liền nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-re-hien/374697/chuong-667.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.