Điều quan trọng nhất là bóng lưng này đối với tổng giám đốc Vũ mà nói đúng là cả đời này cũng không thể nào quên nổi!
"Anh Cường, mọi người mau đi đi, em có thể tự giải quyết thằng nhóc này được."
Trương Quyền vừa chửi, vừa định cầm gậy thép bước tới.
"Dừng tay lại!"
Tuy nhiên, khi Trương Quyền vừa đến gần bên Cao Phong, tổng giám đốc Vũ đã hét lên.
Trương Quyền sửng sốt một chút, rồi dừng
bước lại ngay lập tức
Mọi người xung quanh đều ngạc nhiên nhìn tổng giám đốc Vũ.
Ông ta đang muốn làm gì vậy?
Chỉ thấy tổng giám đốc Vũ nhìn chằm chằm bóng lưng của Cao Phong, yết hầu của ông ta cứ chuyển động lên xuống liên tục, trên mặt thậm chí còn lộ ra dấu vết căng thẳng.
Mọi người càng thêm bối rối, không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Tổng giám đốc vươn lòng bàn tay xoa xoa, sau đó ngập ngừng kêu lên:
"Cao... Ngài Cao phải không?"
Sau khi một tiếng ngài Cao vang lên, mọi người xung quanh chết lặng. Tổng giám đốc Vũ gọi ngài Cao, ông ta muốn gọi ai?
Họ của tên Cao Phong là họ Cao, liệu có phải ông ta đang gọi Cao Phong không?
Nghĩ đến đây, nhiều người không khỏi trố mắt. Trương Quyền và Mao Quang Phi cũng bất ngờ nhìn nhau, trong lòng có dự cảm không tốt.
Cao Phong quay lưng về phía tổng giám đốc Vũ, trong lòng thở dài, cuối cùng cũng bị nhận ra.
Lúc này Cao Phong có ý muốn trốn tránh, nhưng bây giờ anh có muốn trốn cũng không thể trốn được.
Cao Phong chậm rãi xoay người, dùng ánh mắt phức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-re-hien/374692/chuong-662.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.