"Được rồi! Đến lúc đó nhớ gọi điện bảo tôi!” Ngô Phương Hân gật đầu nói.
Cúp điện thoại, Ngô Phương Hân lạnh lùng hừ
một tiếng. “Kim Tuyết Mai! Kim Tuyết Mai à! Tôi xem cô có thoát nổi bàn tay tôi không”
“Đi theo chị Hân đây uống rượu mừng thay vì rượu phạt không tốt sao?"
Ngô Phương Hân vừa lẩm bẩm vừa trang điểm.
Đến tầm tối muộn này rồi, cũng là lúc cô ta chuẩn bị làm việc.
Ngày hôm sau.
“Tuyết Mai à! Anh ra ngoài xử lý chút chuyện nhé!” Cao Phong ăn sáng xong liền nói với Kim Tuyết Mai.
Kim Tuyết Mai vội vã đi từ phòng bếp ra, có chút lo lắng hỏi: “Anh đi đâu thế? Không phải đi tìm ông quản đốc đấy chứ? Đừng đi, chúng ta giờ không thể gây thêm chuyện nữa.
Cao Phong khẽ chạm nhẹ lên mũi cô, cười rồi nói: "Yên tâm đi! Anh không đi tìm ông ta đâu, anh đi tìm việc khác để làm, kiếm đủ tiền để chúng ta còn chuyển nhà, rời khỏi đây nữa."
Kim Tuyết Mai do dự một hồi, sau đó nói: “Cao Phong, hay là chúng ta... mẹ em có chú ruột ở cách đây không xa, em liên hệ với họ, rồi chúng ta qua đó ở tạm một thời gian được chứ?"
Chuyện này Kim Tuyết Mai đã suy nghĩ rất lâu, có lẽ đây là cách tốt nhất đối với tình hình hiện tại.
Nhưng Cao Phong lại lắc đầu.
“Thôi bỏ đi, anh em xa không bằng láng giềng gần. Đã bao nhiêu năm rồi mọi người không liên lạc với nhau, tình cảm cũng đã nhạt nhòa rồi."
“Đợi anh quay lại rồi nói tiếp nhé! Nếu thực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-re-hien/374687/chuong-657.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.