“Cô nói như vậy tôi mới để ý, nhà tôi mất một cái thùng rác y như cái mà tay cô ta cầm.
“Kim Tuyết Mai! Cô còn gì để nói nữa không?"
Mọi người xung quanh bắt đầu lên án Kim Tuyết Mai, từng người từng người một, mỗi lúc nói lại càng khó nghe hơn.
Ngô Phương Hân đắc thắng nhìn Kim Tuyết Mai nói: “Nếu như cô làm theo tôi nói thì đừng nói đến bộ đồ này, kể cả bộ đồ tốt hơn, tôi cũng sẽ không tiếc tiền mà tặng nó cho cô.
“Chỉ cần cô làm theo tôi nói thì cho dù không cần sự đồng ý của tôi mà lấy đồ của tôi đi, tôi cũng có thể bỏ qua.
Nghe những lời nói mang tính gợi mở của Ngô Phương Hân, Kim Tuyết Mai chậm rãi ngẩng đầu lên nói: "Tôi không lấy trộm đồ của cô, đây là đồ mà Cao Phong mua cho tôi.”
“Vậy đó chính là đồ mà do Cao Phong đã trộm, dù sao các người không thể nào mua được bộ đồ này." có người lập tức đáp.
Cô Trương do dự một hồi, vẫn chưa nói, cô không dám đắc tội với Ngô Phương Hân.
"Bớt nói lời thừa thãi đi! Cởi đồ trả tôi ngay đi!" Ngô Phương Hân cau mày, lạnh lùng nhìn Kim Tuyết Mai.
"Ha Ha! Đúng đấy, cởi đi, giờ mau cởi đồ đi!”
“Cởi đi!”
Một số còn độc thân nét mặt rạng rỡ, phấn
kích hò reo. Ngoài cửa, Cao Phong vui vẻ bước vào với mở rau vừa mới mua.
Nhìn lướt qua, anh thấy Kim Tuyết Mai đang bị mọi người vây quay buộc tội.
Lúc này, Kim Tuyết Mai giống như một con thuyền nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-re-hien/374685/chuong-655.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.