“Sao vậy?” Hứa Viễn Nam liếc nhìn Chu Hồng Trung. “Giám đốc Nam, anh, phía sau anh, cậu ta.” Ánh mắt Chu Hồng Trung tràn ngập vẻ kinh hãi, ông ta không thể tin được mà duỗi ngón tay chỉ về phía sau Hứa Viễn Nam.
Đàm Hồng Duy nghe thấy thế cũng đưa mắt nhìn sang rồi lập tức sửng sốt.
Hứa Viễn Nam khẽ nhíu mày, sau đó đột nhiên quay đầu nhìn về phía sau.
Chỉ thấy không biết Cao Phong đã đứng lên khỏi mặt đất từ lúc nào, cậu ta đang hung ác nhìn chằm chằm vào Hứa Viễn Nam.
Trong đôi mắt lạnh như băng kia có hàng vạn vệt tơ máu đỏ, như thể trong hốc mắt đang chứa đầy máu tươi. Đôi mắt đỏ tựa máu, buốt lạnh vô cùng. Từ trong cơ thể của Cao Phong toát ra khí thế lạnh giá như băng.
Hứa Viễn Nam đã từng tiếp xúc với rất nhiều loại người, nhưng ông ta chưa bao giờ tin vào cái gọi là “Sát khí”, ông ta cho rằng đó hoàn toàn là điều được người ta thêu dệt nên mà thôi.
Thế nhưng hiện tại, từ trên người Cao Phong, ông ta thật sự đã cảm nhận được sát khí mờ mịt và vô cùng chân thực.
Đó là sự căm phần một người đến cùng cực và mang ý nghĩ nhất định phải giết bằng được người đó.
Giờ đây, trên người Cao Phong không ngừng toát ra loại khí thế này.
Giống như một ác ma mang trong mình nỗi hận và trách nhiệm báo thù sâu sắc, tỏa ra sự căm phẫn ngập trời, vùng vẫy để thoát khỏi xiềng xích gông cùm, ác ma đã bước ra từ trong địa ngục.
Lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-re-hien/374676/chuong-646.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.