"Cao Phong, anh níu lấy vai của em, em đỡ anh đi, anh có nghe được em nói gì không?"
Kim Tuyết Mai chỉ nằm được ba giây rồi đứng dậy ngay, gác cánh tay Cao Phong lên trên vai mình, đi từng bước một về phía trước.
Phụ nữ vốn yếu đuối, đó là quy luật của tự nhiên.
Bây giờ Kim Tuyết Mai là vợ của Cao Phong, là chỗ dựa duy nhất của Cao Phong, nên càng phải cố gắng hết sức mình.
Kim Tuyết Mai cắn chặt răng, dùng cơ thể yếu đuối của mình nâng Cao Phong lên, tựa như là đang nâng tất cả gánh nặng trong cuộc sống.
Cao Phong hoàn toàn được Kim Tuyết Mai kéo về phía trước, hai đùi chỉ có thể miễn cưỡng chống thân thể. "Anh Trần, anh Trần, tôi sử dụng xe của nhà anh được không?" Kim Tuyết Mai đi ra sân, kêu to.
Phòng khám bệnh gần nhất cách đây cũng hai cây số.
Tại khu phố vắng vẻ đang phát triển này, bạn ngày có khi còn gọi được, giờ này ban đêm căn bản không gọi được xem.
Bây giờ Cao Phong bị bệnh nặng, Kim Tuyết Mai không dám kéo dài thời gian. "Dùng con mẹ gì mà dùng, hết xăng rồi." Trong phòng truyền đến một tiếng bất mãn giận mắng. "Tôi xin anh, Cao Phong bị sốt, tôi xin anh!" Kim Tuyết Mai lớn tiếng kêu lên.
Rất nhiều căn phòng trong khu chung cư sáng đèn nhưng lại không có ai ra hỗ trợ.
Bọn họ vốn khinh thường hai người Kim Tuyết Mai, bây giờ Kim Tuyết Mai lại đắc tội Ngô Phương Hân, vậy nên càng không có ai ra giúp cô "Anh ta đã nói là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/re-quy-re-hien/374672/chuong-642.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.